Minh Nhân

Nguyễn Vĩnh Phong
3 min readJan 30, 2015

Trong suốt những năm tháng gắn bó với Đà Nẵng, tôi đã ngồi ở biết bao nhiêu tiệm cắt tóc lớn nhỏ, cũng gây cho mình cái hứng thú đặc biệt cho việc đưa đầu tóc cho người khác cắt tỉa và suy nghĩ mọi sự vẩn vơ trên đời. Mỗi khi “tóc tốt”, mỗi khi buồn bực, mỗi khi bế tắc, tôi lại đi cắt tóc.

Trên đường Hoàng Diệu có tiệm cắt tóc cũ xưa, cha truyền con nối, tôi hay đến cắt rồi làm quen với ông chủ. Nay thì tiệm xây mới, đổi tên từ Thanh Thanh thành Minh Nhân. Tiệm cũ có nét cổ kính riêng. Một căn nhà mang hình hài chế độ cũ bỏ lại. Ông chủ hoạt ngôn, hát hay, đánh trống cajon rất điệu. Tiệm mới ít nhiều mất đi cái cổ kính. Ừ thì người ta phải đập phá, xây mới, phát triển.

Trong suốt những chuỗi suy nghĩ không dứt, có đôi khi, tôi thoáng nghĩ về những đường kéo. Dứt khoát. Êm ái. Sắt lẹm. Giữa khoảng tăm tối của đầu óc, màu sáng lóa của mũi kéo bằng kim loại xuất hiện. Thọc sâu vào bóng tối. Xuất hiện đột nhiên ở những phút giây không ngờ. Tiếng những sợi tóc lìa đời, rời rụng xuống mặt sàn. Tiếng rì rì sởn gai ốc của máy cạo. Lưỡi dao cạo ùn đẩy những mảng da, nhưng lại không làm tổn thương cái nào. Chỉ có tóc chết.

Tôi cũng có đôi lần cắt tóc ở tiệm Tý. Nhỏ xíu nằm trên đường Tăng Bạt Hổ. Một căn nhà xây đơn sơ, sạch sẽ. Bốn bức tường dán đầy ảnh các mẫu tóc của những ngôi sao Hồng Kông một thời. Tôi đến chỉ để đơn giản hóa mái tóc mình đi. Như thể đỡ mất công sức và thời gian chọn áo, theo kịp xu hướng của Obama hay Mark Zuckerberg. Và bên tai văng vẳng tiếng nhạc Sugar của Maroon 5, tôi muốn cắt sao cho giống Adam Levine nhất. Undercut và những biến thể. Tôi miêu tả những gì mình muốn cho đầu tóc mình. Và những người thợ này, bàn tay có ma thuật, họ hiểu ý nhanh và cắt rất kỹ. Tôi ngạc nhiên vì những người phụ nữ bỏ tiền cắt tóc một lần bằng 10 năm tôi đến những tiệm thế này. Mười năm của những đổi thay đủ làm mọi thứ thời trang thời thượng già cỗi.

Tôi nhớ là có anh tây mê rap đến Việt Nam làm một cái MV với Kim Jojo, một cái clip với tiếng sáo trúc ám ảnh, hình như là quay cho Lonely Planet. Trong clip có đoạn anh đi cắt tóc hè phố. Mái tóc của người Mohican cuối cùng. Không biết lúc cắt đầu tóc ấy, giữa những ồn ào đô thị đặc trưng Việt Nam, anh có nghĩ nhiều như tôi không?

30.1.2015

--

--

Nguyễn Vĩnh Phong

Một tay làm marketing dạo, dạy tiếng Anh và viết báo kiếm sống. Yêu sự tối giản. Thích yên tĩnh. Muốn làm những thứ ồn ào. naravphong@yahoo.com | +84914-900-108