Hai Tuần Ở Paris

VSF
HanhTrinh
Published in
6 min readOct 25, 2018
Tháp Eiffel. Paris © Anh Ngoc

Read this article in English here

Hai tuần ở Paris, vừa ngộ lại vừa buồn cười.

Tôi đã từng nuôi mộng Paris, với chai vang đỏ, nằm dài lười biếng dưới chân tháp Eiffel. Rồi đã từ bỏ.

Cũng đã từng mơ ước chạy dọc miền nam nước Pháp, giữa những cánh đồng hoa oải hương tím ngắt.

Đã từng lên kế hoạch gặp người này người kia, làm việc nọ việc kia. Rồi cũng thay đổi. Chẳng vì gì cả. Vì là cuộc sống ấy mà.

Cung điện Versailles. Paris © Anh Ngoc

Trên thế giới này có 9 tỉ người, chẳng ai biết được những ai sẽ rẽ ngang qua cuộc đời mình. Có thể mang đến những nỗi đau. Cũng có khi là những niềm hạnh phúc.

Cung điện Versailles. Paris © Anh Ngoc

Giờ tôi có cái tật nói “ Ở cái tuổi này rồi …”, mặc dù tôi chỉ mới 22. Không phải vì cảm thấy già. Mà vì cảm thấy tụi nhỏ cỡ em trai mình bây giờ, chúng nó giỏi lắm.

Nghĩ lại, hồi mình 19 tuổi, mình đang làm gì nhỉ?

Moulin Rouge. Paris ©Anh Ngoc
Panthéon. Paris ©Anh Ngoc

Paris đông đúc, ngột ngạt này, gặp được nhau là cái duyên. Quý nhau nữa nó là cái tình.

Mặc dù, tôi không quá yêu thích vẻ đẹp của thành phố này. Là ý kiến cá nhân. Dưới góc nhìn nhỏ hẹp của tôi, thì Paris có hơi nhộm nhoạm.

Sông Seine, Paris ©Anh Ngoc

Có tối, tôi ngồi cùng cái Cà Rốt bên bờ sông Seine, tỉ tê vài chai bia, nói dăm ba câu chuyện. Con bé sống gần 10 năm bên Bỉ, giờ chuyển qua Parishọc. Nhưng luôn sẵn sàng trở về Việt Nam.

Nó nghĩ giống tôi. Nên đừng ai nói nó gàn dở. Đâu phải cứ đi nước ngoài là sống vui hạnh phúc, là có cuộc sống đủ đầy xa hoa. Mẹ nó nói với tôi vậy.

Sông Seine, Paris ©Anh Ngoc

Tôi nói với nó rằng, chị sẽ chỉ thu nhỏ Paris bằng một hình chữ nhật với 2 bàn tay chị thôi.

Một Paris cổ kính. Một đêm Paris lộng lẫy ánh đèn lất phất mưa bay. Những người phụ nữ Paris thướt tha tà váy, đội chiếc mũ lông gà cùng với những quý ông lặng lẽ rảo bước trên cây cầu Pont Neuf lâu đời với chiếc tẩu.

Bảo tàng Lourve, Paris ©Anh Ngoc

Hay một sáng Paris se lạnh nhưng thơm lừng mùi bánh mì nướng. Nhộn nhịp tiếng ting ting từ chiếc xe đạp của cậu bé mặc chiếc quần yếm kẻ sọc màu nâu.

Tháp Eiffel, Paris ©Anh Ngoc

Tôi là một người hay mơ mộng và kì vọng nhiều mặc dù vượt ngoài khả năng của tôi. Tôi đọc “Những Người Khốn Khổ” để nhìn nhận một góc khác của Paris.

Làng Auver-sur-Oise, nơi họa sĩ Van Gogh sống những ngày cuối đời ©Anh Ngoc

Tôi xem “The Package” trong một buổi sáng để rồi theo họ đến thăm mộ Vincent Van Gogh, tìm kiếm những bức tranh và những nơi ông vẽ. Thậm chí còn viết điều ước ở ngôi nhà thờ xuất hiện dưới nét vẽ của ông.

Làng Auver-sur-Oise ©Anh Ngoc

Còn có một nơi, gọi là Mont Saint Michel, nơi gần nhất với thiên đàng, nơi mà tôi sẽ đứng ngay dưới chân của một thiên thần mà người ta kể rằng nếu nói yêu ai đó ở đây, Chúa sẽ chứng giám.

Bắn pháo hoa chào mừng Quốc Khánh Pháp 14/7/2018. Paris ©Anh Ngoc

Bỏ qua những chuyện chẳng mấy hay ho khi tôi bị phạt vé tàu điện ngầm, hay chứng kiến vụ đánh nhau ở ga, hay chạy loạn vào đêm chung kết World Cup tại Paris, thậm chí bị kẹp tay vào cửa xe bus vào đêm Quốc khánh Pháp.Tôi sẽ nhớ về Paris với những ngày đi làm mệt nhoài nhưng tràn đầy niềm vui.

Bắn pháo hoa chào mừng Quốc Khánh Pháp 14/7/2018. Paris ©Anh Ngoc

Nhớ khoảnh khắc tôi hét lên khi thấy tháp Eiffel đổi màu. Nhớ kí ức về người hoạ sĩ tài ba bất hạnh Van Gogh. Về đêm bắn pháo hoa lộng lẫy dưới chân tháp Eiffel ngày Độc Lập.

Pháp vào chung kết Worldcup 15/7/2018. Paris ©Anh Ngoc

Hay buổi tối BBQ ở nhà người chị nọ, coi World Cup rồi lao ra đường ăn mừng như những người con mang quốc tịch Pháp.

Đến lúc tôi nhận ra, mình có yêu nó một chút chút, mình có lưu luyến nó một phần thì đến lúc tôi phải rời đi.

Khải Hoàn Môn, Paris ©Anh Ngoc

Sáng ngày 16/7 — một ngày đặc biệt. Mỗi tháng, vào ngày này, tôi đều ở một đất nước khác nhau. Viết những lá thư chẳng biết bao giờ sẽ gửi.

Pont des Arts. Paris © Anh Ngoc

Dù sao thì, ở Paris nếu có cảm thấy đôi khi cô đơn hay lạc lõng thì cũng dễ hiểu. Nhưng hãy cứ mơ về một Paris như trong tưởng tượng. Để nó mãi đẹp trong tâm trí.

Sông Seine, Paris ©Anh Ngoc

Giờ tôi đi Hà Lan.

Và đây vẫn chưa phải là những bức ảnh cuối cùng về nước Pháp.

Nguyễn Ánh Ngọc

Nguyễn Ánh Ngọc (Esmeralda), 22 tuổi, sinh viên năm thứ 3 trường ĐH Bách Khoa Hà Nội.

Ánh Ngọc vừa kết thúc một năm “gap year” ở Tây Ban Nha, hiện đang trong hành trình 77 ngày khám phá châu Âu và sẽ trở về Việt Nam trong tháng 9 tới.

Dự định sắp tới của Ánh Ngọc là trở về Hà Nội tiếp tục việc học tập tại ĐH Bách Khoa, thực hiện một vài dự án nho nhỏ và tìm bạn đồng hành cho hành trình 14 ngày khám phá Myanmar dự kiến vào đầu tháng 12 tới.

Ánh Ngọc dự định sẽ viết blog chia sẻ về “hành trình 77 ngày một mình khám phá châu Âu“.

Liên lạc với Ánh Ngọc qua Instagram @_esme_73 và blog Esmeaway.

--

--