Châu Âu kí sự 2019 (Phần 2): Đức và Hungary
Lan man về 6 nước châu Âu
Trong bài lần trước mình đã kể về chuyến đi đến hai thành phố của Ý là Rome và Naples, và đảo Santorini của Hy Lạp trong chuỗi hành trình 6 nước châu Âu. Mình đang trên tàu từ Verona, Ý sang Munich, Đức. Giờ mình kể tiếp…
Ngày 6: Munich, Đức
Nguyên ngày hôm nay sẽ được dùng để di chuyển: bay từ Santorini đến Verona, Ý. Rồi từ Verona (gần biên giới Ý - Áo) đi bus xuyên qua Áo sang Munich, Đức.
Tàu này nói chung là vẫn chưa “sướng”. Vẫn là vé khoang 6 ghế, có thể kéo sát hai ghế đối diện vào nhau biến thành giường nằm, nếu vắng khách. Bọn mình gặp một gia đình người Đức có chị (Tây) này kể là có bố là người Việt (Huế) nhưng chị ấy không nói được tiếng Việt. Chuyện là lúc bọn mình nói chuyện chỉ trỏ cái balo của nhà chị ấy cùng hãng với của bọn mình, chị ấy mới mỉm cười gật đầu bảo “Tây ba lô!”. Lúc đầu mình hơi ngạc nhiên chưa nghe rõ nên chị ấy nhắc lại, thế rồi câu chuyện bắt đầu về Việt Nam, về bố chị ấy, rồi về nước Đức. Còn một chuyện hiếm đã xảy ra ngày hôm đấy nữa là tất cả hành khách trên tàu này đã phải chuyển sang tàu khác ở một ga giữa tuyến, vì nhà ăn trên tàu bị mất điện.
Lúc đoàn tàu vào địa phận Áo, những cảnh tượng đẹp ngỡ ngàng dần hiện lên ô cửa kính. Những thảm cỏ xanh rì với những ngôi nhà nhỏ mái đỏ nằm im phơi nắng bên cạnh những sườn núi phủ rợp cây (chắc là thông). Mấy bức ảnh hay kể cả video cũng không thể lưu giữ được cái cảm giác thích thú và hào hứng khi nhìn thấy tận mắt khung cảnh này.
Đến nơi, bến tàu trung tâm Munich rất rộng và tấp nập.
Đặt chân xuống đường phố Munich mình cảm thấy ở đây sạch hơn Rome rất nhiều. Mình có cảm giác “quen thuộc” giống như đường phố và nhà cửa ở mấy phố trung tâm của Sing. Thật ra phải nói ngược lại, cảnh đường phố ở Sing giống như là được sao chép một phần từ Munich.
Nhịp sống ở đây có vẻ chậm. Lúc này là 7 rưỡi chiều, dáng đi của mọi người trên đường phố không có vẻ gì là vội vã. Nhịp sống có vẻ thong thả và chậm rãi. Trong quán ăn ở bên đường thấy có nhiều người đang đủng đỉnh ngồi ăn bánh ngọt và nhâm nhi ly rượu vang.
Mình thấy rất nhiều xe đạp trên đường. Rất nhiều người mặc nguyên trang phục nhân viên văn phòng đeo cặp da đạp xe thong dong trên phần đường dành riêng cho xe đạp. Nhớ lại một thời chơi xe đạp cũng từng tưởng tượng bản thân trông cũng sẽ đẹp sẽ ngầu như thế.
So với Rome thì xe bus và tàu tram ở Munich khác hẳn: sạch sẽ, ngăn nắp và rộng rãi. Một trong những điều thú vị khi đi phương tiện công cộng ở đây là được nhìn thấy nhiều giống chó lạ và đẹp. Không phải con trong ảnh.
Các siêu thị ở đây đóng cửa từ 8h tối, cho nên nếu cần nhu yếu phẩm gì thì phải đi sớm.
Buổi tối bọn mình bắt tàu đi ra một khu công viên mà nghe nói đang có hội chợ. Ra đến nơi thì sân khấu chơi nhạc rock đang dọn dẹp mất rồi, nhưng cái mình nhìn thấy mới thật đặc biệt với mình: khu vui chơi giải trí kiểu “ngày xưa” đầy màu sắc. Ngay lúc ấy, một ý nghĩ đã hiện lên trong đầu: “mấy trò này thì bây giờ ai chơi?” Ấy thế mà rất đông các nam thanh nữ tú đi thành từng đoàn ở trong đây, trẻ con thì chả thấy nhiều.
Lúc này tự nhiên mình đói quá, thèm thịt, thèm một món gì đó hơi mặn, hơi cay, vì đồ ăn mấy hôm trước hơi lệch so với khẩu vị của mình. Cuối cùng thì ở đây mình đã tìm được món thịt kẹp bánh mì mà mình sẽ nhớ mãi không bao giờ quên vì quá ngon quá đã.
Lúc về đi trên một đoàn tàu có thiết kế rất đặc biệt, hơi hướng hoài niệm cổ điển. Tiếc quá ko có bức ảnh nào chụp nội thất bên trong toa.
Tiếp tục cập nhật giá tè xuyên châu Âu. Ở Munich nhà tè công cộng rất sạch, giá cả phải chăng (0.6 EURO), chấp nhận thanh toán quẹt thẻ.
Ngày 7: vẫn Munich
Hôm nay là ngày đi chơi, từ 7 giờ sáng bọn mình di chuyển đến ngọn núi nơi có lâu đài Neuschwanstein - lâu đài cổ tích tuyệt đẹp đã xuất hiện trong rất nhiều bộ phim, và có một nguyên mẫu được dựng lên trong công viên Disneyland.
Dự định là đi chơi đến tối sau đó lên bus sang Budapest nên bọn mình phải check out khách sạn, tìm locker gửi đồ. Mình thấy dịch vụ tủ gửi đồ locker ở mấy nước bên này đều rất tiện lợi. Trừ ở Ý đắt hơn nhiều, mấy nước về sau này khá rẻ, nhớ không nhầm là tầm 6 EURO cả ngày với ngăn tủ để được tương đối 50–70kg hành lý.
Ngồi xe bus Flixbus 2 tiếng từ Munich đến Neuschwanstei khá thoải mái. Flixbus có lẽ là hãng xe khách phổ biến nhất ở châu Âu ở thời điểm hiện tại, có các tuyến đi xuyên mấy nước châu Âu. Mình để ý những nơi mình đi qua đều có sự xuất hiện của màu xanh đặc trưng của hãng xe này trên đường. Xe mới, sạch sẽ, có toilet và wifi, nhiều xe to còn có cả ổ cắm để sạc điện thoại, và nhất là cực kì đúng giờ.
Ngôi làng cổ Neuschwanstein đem đến một cảm giác rất trong lành và bình yên, dù hơi nắng.
Từ đây còn phải leo dốc tiếp một đoạn nữa mới đến địa điểm chính là cây cầu treo Queen Mary’s Bridge (Marienbrücke) và, tất nhiên, lâu đài Neuschwanstein. Đoạn này thì không có gì đáng kể lắm, đi bộ đi bộ, đến nơi, chụp ảnh chụp ảnh, đi tiếp, chụp ảnh chụp ảnh, rồi đi theo chỉ dẫn để về điểm xuất phát.
Cây cầu chỉ chịu tải được tối đa mấy trăm người thôi nên có một anh nhân viên ngồi bấm số đếm và kiểm soát.
View lâu đài nhìn từ giữa cây cầu:
View cây cầu nhìn từ mảnh đất nắng chiếu ở góc 5h của ảnh trên:
Chuyến đi chơi kết thúc sớm hơn dự kiến nên bọn mình huỷ vé bus đã đặt trước đó và chuyển qua mua vé tàu để về Munich. Và tàu của Munich rất vô duyên. 1 chuyến tàu đã bỏ bến không thèm đến (mặc dù đây là bến cuối), 1 chuyến thì đến ga rồi mà còn đỗ không đúng chỗ, làm nhân dân nháo nhào chạy về phía tàu như cảnh bến xe Lương Yên Hà Nội dịp giỗ tổ Hùng Vương.
Tiếp tục series Thấy gì qua ô cửa kính.
Ta lại quay về chốn thành thị.
Vẫn thường nghe châu Âu, đặc biệt là Đức, là thiên đường mua sắm mỹ phẩm kem chống nắng và bàn chải đánh răng các thứ. Quả là mắt thấy tai nghe. Ít nhất mình để ý giá bàn chải chỉ bằng 1/3 - 1/4 giá ở Sing. Chuỗi cửa hàng dm (ừ, là đờ mờ) có vẻ rất mạnh ở đây. Có một tip nhỏ là ở Munich ko có vòi nước uống ngoài đường miễn phí như ở Rome nhưng bạn hoàn toàn có thể cầm chai ghé vào một cửa hàng thuộc chuỗi dm gần nhất để lấy nước lọc miễn phí.
Rồi, bia thôi. Bia Đức uống bằng vại 1L trong truyền thuyết.
Bọn mình tìm đến một khu vườn bia rộng như một cái vườn trẻ. Có khu vui chơi cho trẻ con trong lúc người lớn uống bia luôn.
Xúc xích thì khỏi bàn, còn món chân giò nửa chiên nửa hầm thì tuyệt vời ngoài mong đợi. À và quên nhắc đến một món đó là bánh mì xoắn Pretzel mà gần như bàn nào cũng thấy gọi. Mình rất thích bánh này vì phần vỏ giòn và ruột giống như bánh mì “Việt Nam”, những hạt màu trắng dính trên đó là nguyên hạt muối. Ăn một bữa no nê cảm thấy hồi phục sinh lực để lát nữa đuổi theo xe bus. Lại là một câu chuyện buồn nữa.
Bọn mình rất tự tin khi căn giờ và thấy là còn đủ thời gian để đi thăm quảng trường Munich. Quảng trường nổi bật với một toà nhà lem nhem như vừa trải qua một vụ cháy, mang lối kiến trúc cổ xưa.
Và buổi tập bắt đầu. Bọn mình bắt tàu điện đến bến xe bus đi quốc tế nhưng buồn thay, những tuyến tàu bọn mình cần vào lúc này rủ nhau ngừng hoạt động (bảo trì hoặc đại loại vậy). Vậy là phải ngoi lên mặt đất, tìm hàng loạt tuyến Tram và tàu điện khác nối tiếp nhau. 30 phút dài nhất trong những ngày ở châu Âu. Đến bến đúng giờ, nhưng khi đến nơi thì nhìn lên bảng thông báo chiếc xe bus đã rời bến sớm 1 phút. Cũng đã tiêu hoá hết chỗ chân giò và xúc xích.
Kinh nghiệm là gì? Căn giờ sớm lên, và đừng quá lạc quan tin tưởng vào phương tiện công cộng. Thật ra sẽ còn dính một phát nữa liên quan đến tàu ở Munich. Sẽ kể ở đoạn sau.
Cuối cùng bọn mình book ngay một loạt vé bus khác đến Budapest, Hungary.
Ngày 8: Budapest
Đi xe bus đêm quả là hơi vất vả, nhưng được cái tiết kiệm được một đêm khách sạn. Hôm nay cũng mệt nên lên xe một lúc là nhắm mắt ngủ tít.
Đang ngủ mơ màng thì mình nghe tiếng mấy em Trung Quốc xung quanh bấm máy ảnh xoành xoạch. Mở mắt ra thì thấy cảnh bình minh ở đất nước người ta. Mình chạy lên đầu xe để chọn vị trí đẹp nhất bấm máy.
Lúc này là 5:30 sáng và xe đang hướng đến Vienna, Áo, bến trung chuyển để đi tiếp đến Budapest. Lại là câu chuyện nhà tè, mình bị ám ảnh về chủ đề này mấy ngày ở châu Âu. Và ở bến xe Vienna, nhà vệ sinh hoạt động theo giờ hành chính! Giá 0.5 EURO.
Khi đến Budapest, mình cảm nhận một không khí hoàn toàn khác so với Đức. Cơ sở hạ tầng không bằng, mang một màu sắc gì đó kiểu “XHCN” thuộc về ngày xưa. Thu nhập bình quân đầu người của Hungary bằng 1/3 của Đức.
Mình cũng vừa được nghe là Budapest thật ra là hai mảnh thành phố ghép lại, ngăn cách nhau bởi một dòng sông, một bên bờ Tây là Buda, bên bờ phía Đông kia là Pest. Buda + Pest = Budapest, hợp lý chưa? Người ta nói bên Buda cảnh đẹp hiền lành hơn, còn phía Pest là nơi ăn chơi về đêm.
Bọn mình thuê được một căn AirBnB rất đẹp, nội thất full Ikea, chăm chút về màu sắc, hệ thống smart home, smart TV cài sẵn Netflix, và đặc biệt là bồn cầu có chế độ sưởi ấm mông!
Nhớ lại vào năm 2014, trên Facebook mình đã có một post về vấn đề bồn cầu này.
Bọn mình đã làm chuyện ấy: ăn phở! Sau bao ngày ăn đồ tây ngao ngán và thèm một mùi vị quen thuộc, bọn mình đã chọn phở. Đi dọc con phố trên đường về đến căn nhà AirBnB đã thấy rất nhiều nhà hàng tên Việt Nam nên đã nghĩ là dân mình ở đây mở nhà hàng rất nhiều, chắc phở sẽ ngon. Nhà hàng bọn mình chọn là Sáo. Đáng buồn là ngồi vào rồi mới tìm hiểu ra là nhà hàng này là Việt-kiểu-tàu, không phải thuần Việt 🤷♂️
Không thể tìm được một cái nhà vệ sinh công cộng nào ở Budapest (uh, lại chuyện tè). Nhưng hoàn toàn có thể tìm một chuỗi nhà hàng nào to to, đông khách để giải quyết. (ví dụ Burger King).
Bạn mình bảo Budapest là trung tâm lễ hội âm nhạc các thể loại, đặc biệt là Rock, của cả châu Âu.
Vào trung tâm mới thấy Budapest hiện lên như một thành phố hiện đại, sạch nhưng vẫn lưu giữ nhiều nét cổ kính. Nhịp sống cũng chầm chậm từ từ như cảm nhận của mình ở Munich vậy.
Bọn mình dành chút thời gian buổi chiều đi thăm quảng trường Budapest nơi có toàn nhà quốc hội rất hoành tráng.
Bữa tối được diễn ra ở một nhà hàng (lại Foursquare) phục vụ đồ Hung mang tên Magyar Qtr. Các món ăn nặng tính trình bày, với mình thì không hợp khẩu vị. Mình đã tự đánh giá là do thức ăn không hợp nên Hungary không hợp với mình.
Lý do mà Budapest đem lại cho mình một cảm giác rất “XHCN" là do sự hiện diện (còn sót lại) của các công trình kiến trúc mang đậm màu sắc bê tông, hình như được gọi là trường phái Brutalism. Theo mình đọc qua qua thì trường phái này nổi lên vào những năm 1950–1980, nhiều ở các nước Đông Âu. Trường phái kiến trúc hiện đại này coi trọng hình khối và màu sắc nguyên bản của vật liệu (bê tông), thể hiện sự vững chắc và bền bỉ, mang cảm giác bề thế và nặng tính trưng bày. Ở VN mình nghĩ có rất nhiều “cung văn hoá hữu nghị” ở khắp các tỉnh thành đã được xây dựng theo phong cách kiến trúc này.
Ngày 9: Budapest
Ăn sáng cafe ở Bite Bakery Coffee. Quán cafe này rất hiểu tâm lý khách du lịch Budapest nên họ đã thiết kế nhà vệ sinh với cánh cửa đặc biệt chỉ mở cho khách dùng đồ ở đây. Phải có hoá đơn order thì mới có Toilet code, còn ở ngoài chạy vào thì mơ đi. Tip: chắc code có dạng đơn giản là <tháng - ngày> hiện tại thôi ấy mà.
Ngày hôm nay đi chơi ở công viên trung tâm. Công viên rất rộng, rất xanh và không đông người lắm.
Đang diễn ra tuần lễ văn hoá âm nhạc truyền thống (Transylvania folk music) nên có một vài điểm biểu diễn trong khuôn viên công viên. Nhạc công và ca sĩ biểu diễn rất nhập tâm, đám đông ngày càng kéo đến để thưởng thức.
Ngay trong công viên có một khu ăn uống ngoài trời nhiều màu sắc trông rất có không khí lễ hội. Có lẽ buổi trưa nắng nên ở đây khá vắng vẻ.
Lâu đài trên đồi Castle Hill cũng là một điểm đến nổi tiếng của Budapest. Đi xe cáp treo khoảng 1 phút là lên đến nơi (hoặc có thể đi bộ nếu muốn). Lên trên sẽ có view toàn cảnh sang bên kia phần Pest
Một trải nghiểm thú vị là đi tắm nước nóng ở Budapest (Thermal Bath), hay đơn giản hơn với mình là “bể bơi bốn mùa” 💁🏻♂️. Ngày xưa người Hungary hay đi tắm ở những bể nước nóng với nguồn nước khoáng tự nhiên chảy trong lòng thành phố. Giờ đây thì phần lớn khách của những bể bơi này là khách du lịch. Bọn mình đến bể bơi ở khách sạn Gellert. Có một bể bơi lớn, vài bể nước nóng (36 và 40 độ) và phòng xông hơi. Cũng chả vác máy ảnh vào bên trong chụp nên có thể xem ảnh và đọc thêm ở các link bên trên.
Tắm xong rất đói, và lại thèm đồ Việt Nam vì tất cả đều nhất trí là không hợp đồ Hung.
Điểm đến cuối cùng khép lại kỉ niệm với Budapest là đi bộ lên ngọn đồi pháo đài Cintedella và có view toàn cảnh Budapest lúc lên đèn.
Sáng mai bọn mình sẽ check in sớm vào 5 giờ sáng và di chuyển bằng bus và tàu đến thành phố Salzburg, Áo. Bọn mình quyết tâm không để mất thêm tiền vì lỡ bất kì chuyến tàu xe nào nữa 😅.
Tiếp phần 3