Da Nang Trip — Jan 2016 (Part 1)

Hieu Pham
#hieugoesto
Published in
27 min readFeb 13, 2016

--

Source: Google Image Search

Đây là chuyến đi đầu tiên của mình đến Đà Nẵng, nơi được mệnh danh là thành phố đáng sống nhất Việt Nam. Khi đang đi cảm thấy có rất nhiều thứ hay ho muốn note lại, và sau đó nảy ra ý tưởng viết thành một bài dài để vừa lưu lại, vừa muốn chia sẻ với những ai muốn khám phá thành phố này.

Viết xong thì không dám đọc nữa :|

Về bản thân

Mình tự nhận là đứa ít đi đây đi đó. Từ bé đã có một nỗi ám ảnh sợ đi chơi xa, vì mọi-thứ-đều-không-giống-như-ở nhà. Kĩ năng tìm đường kém, ngay cả Hà Nội ở gần chục năm rồi vẫn chỉ biết mấy trục đường chính (ý là cực-kì-chính), còn đâu vẫn phải giở bản đồ ra xem, và nhiều khi vẫn lạc. Đầu óc mình hay ngáo ngơ, choáng ngợp trước những thứ mới mẻ. Cho nên thông tin trong bài viết này ít nhiều phản ánh thực trạng đó, có gì không chính xác thì xin mời comment góp ý nhá.

Ca khúc được lấy làm nền cho chuyến đi. Nghe đi nghe lại rất nhiều lần trong chuyến đi (vì lúc ấy bài này hot nhất rồi) nên từ đấy về sau mỗi lần nghe là lại nhớ về Đà Nẵng và Hội An. Một lời khuyên là chuyến đi nào cũng nên chuẩn bị sẵn 1 list, hoặc tốt nhất là chỉ 1 bài nhạc thích nhất để nghe đi nghe lại. Kí ức bằng âm thanh lưu lại rất đậm nét chỉ sau kí ức bằng mùi hương.

Ai lại đi Đà Nẵng vào tầm này?

Chắc sẽ có người thắc mắc là nói đến Đà Nẵng là nghĩ đến biển, mùa hè, kì nghỉ, sao lại đi vào dịp đầu năm gần Tết thế này. Theo kinh nghiệm bạn bè mình thì đi du lịch vào mấy thời điểm ẩm ương này nó mới vắng, dịch vụ các thứ rẻ (ăn uống, ngủ nghỉ). Mà một khi đã vắng thì thoả sức mà đi lại khám phá các thứ, không gặp cảnh chen chúc xô bồ. Điều này thì luôn đúng ở mọi địa điểm du lịch. Ngoài ra thì có ít lý do cá nhân nên đợt này mình có nhiều thời gian, ở Hà Nội không thì phí. Vậy nên 16/01 chốt đích đến, 17/01 đặt vé máy bay luôn. Mình ở Đà Nẵng từ đêm 21/01 đến tối 26/01.

Ban đầu còn định ở Hội An là chính, vì cứ tưởng tưởng phố cổ Hội An nhộn nhịp, nhiều thứ chơi, và rẻ. Về sau bạn bè bảo ở đấy chả có vẹo gì, 9h là tối om, khách sạn nhà nghỉ thì đắt, cách Đà Nẵng có 30km-45 phút chạy xe máy nên cứ ở trong thành phố cho lành. Mình đã nghe theo và thấy quả là hợp lý. À phải rồi còn một lý do mình đi đợt này là vì nghe nói Hội An đẹp nhất đêm rằm hàng tháng (thật ra là 14 âm), phố cổ sẽ tắt hết đèn điện, chỉ còn đèn lồng và thả đèn hoa. Vừa xinh tối thứ 7 23/01 là 14 tháng chạp.

Cũng nói thêm là mình đi đúng đợt dự báo rét kỉ lục ở miền bắc. Hí hửng nghĩ bụng phen này đi tránh rét, ra bãi biển chụp ảnh check-in. Ai ngờ ở trỏng rét đến 14 độ co ro chả khác gì ngoài này.

Book vé máy bay

Lúc đầu mình định đi xe bus vào Huế hoặc Đà Nẵng rồi đi đến đích cuối cùng. Cách đây 2 năm mình cũng đi xe bus giường nằm vào Huế. Giá vé hồi đó là 280k/người, khá rẻ. Nhưng nhiều bạn bè can ngăn bảo gần tết rồi xe cộ chạy ẩu ghê lắm nên cũng chùn. Lựa chọn tiếp theo là đi tàu, an toàn hơn chắc rồi, nhưng giá vé đáng cân nhắc. Soi sang VietjetAir thì giá vé khứ hồi còn rẻ hơn vé tàu. Bay lại chả sướng hơn, mình thích cảm giác bay. Vậy là quyết định đặt vé máy bay.

Vé giá rẻ lúc đi là Promo và lúc về là Eco, hành lý xách tay 7kg, bỏ chọn hết các loại bảo hiểm (không biết thế có được coi là bình thường không ?!?) thì total là 872k. Quá ổn. Mình còn nghe nói vé đi Đà Nẵng quanh năm VietjetAir luôn có giá tốt như vậy (trừ mùa du lịch cao điểm). Tình cờ là ngay mấy hôm trước đó còn đọc được bài VietjetAir giật thị phần, Vietnam Airlines lo đối phó. Thảo nào.

Book khách sạn

Bạn bè có đứa mới đi đợt Tết tây thì bảo cứ vào đấy tầm này thừa phòng. Nhưng vì mình bay đêm, và tin chắc là sẽ bị delay sang đến rạng sáng nên đặt phòng trước sẽ đỡ mệt mỏi khoản lang thang tìm khách sạn. Ngoài ra mình muốn trải nghiệm thử mấy dịch vụ đặt phòng online mà chưa bao giờ có dịp dùng.

Có mấy lựa chọn là agoda.com, mytour.vn, booking.comairbnb.com. Nghe nói Mytour khuyến mãi nhiều thế là mình chọn luôn trang này. Cũng khá mất thời gian để làm quen với cảm giác đặt khách sạn online, quá nhiều lựa chọn, quá nhiều bộ lọc, về sau mình thiết lập như thế này để tìm khách sạn 3 sao dưới 500k. Theo lời khuyên của một người bạn thì nên tìm quanh khu Hồ Nghinh, Hà Bổng để gần bãi biển và các quán hải sản, mặc dù tiền taxi từ sân bay ra đấy sẽ bị xa, tầm 100k.

Chốt lên chốt xuống, cuối cùng mình chọn Angel Hotel ở Hồ Nghinh. Thấy giá gốc là cao nhất (1,295k) so với các ứng cử viên khác nên nghĩ giá đã giảm bằng nhau (~400k) thì chất lượng sẽ là tốt nhất luôn. Vì vẫn còn lăn tăn chưa biết có nên ngủ ở Hội An một đêm rồi sau đó lại quay về thuê khách sạn ở Đà Nẵng không, nên mình chỉ đặt 2 ngày đầu.

Thanh toán iBanking xong thì nhận dc mail và tin nhắn xác nhận đặt phòng thành công. Vậy là xong phần phương tiện và chỗ ngủ.

Kể ra thì bay đêm rất phí, coi như mất toi một nửa tiền phòng cho hôm đầu tiên. Sáng hôm bay mình còn cẩn thận gọi cho Mytour hỏi về việc báo trước với khách sạn là mình sẽ check-in rạng sáng do bay chuyến bay đêm.

Mytour đợt này có mấy cái mã MT5, MT10, MT15, MT20, MT25, MT30. Điền vào ô voucher lại được giảm thêm bằng ấy %, áp dụng tuỳ khách sạn

Lịch trình

Thú thật là mình đi chả có lịch trình gì cố định. Hỏi một vài người bạn để có lấy một vài cái tên địa điểm vào trong ấy sắp xếp rồi đi thôi. Mình cũng không muốn xếp lịch chặt quá vì vào chơi lần này cũng thong thả, thư giãn là chính. Và thực tế là vì điều kiện thời tiết nên vào trong ấy cũng phải thay đổi lịch để thích nghi. Nói chung là tuỳ hứng.

  • Sân bay (lol)
  • Đèo hải vân
  • Bãi biển Lăng cô
  • Bán đảo sơn trà (đi được nửa thì vòng về)
  • Chùa Linh Ứng
  • Đỉnh bàn cờ (không đi được vì mới đi được nửa bán đảo phía bên này)
  • Bãi biển các thể loại (Mỹ Khê, An Bàng, Cửa Đại)
  • Cầu Rồng, cầu quay (muộn cả trời mưa rét sun nên bỏ qua)
  • Ngũ hành sơn (thấy có cả thang máy nên chán quá bỏ qua)
  • Hội An (đi đi về về 3 lần)
  • Sun wheel (hình như là tiếc tiền nên bỏ qua)
  • Bà Nà hiu (thương mại quá chả có gì thú vị, nhưng cũng cùng lý do bên trên =)) )
  • Thánh địa Mỹ Sơn (mưa, rét, xa nên cũng bỏ qua)
  • Ăn, uống, ăn, uống

Chuẩn bị hành lý

7kg xách tay tưởng nhiều mà cũng chả nhiều. Nhưng khi đến check-in thì 8–9kg cũng được cho qua thôi. Về kinh nghiệm thì mình đọc được từ Baynhe.

Mình không bị quá cân, chỉ cỡ 6kg một túi xách đựng đủ quần áo cho 5 ngày và mấy đồ lặt vặt, pin dự phòng (ngày nay không mang đi thì chắc chớt T_T). Một thứ mà lần nào mình cũng quên đó là mang theo mũ, nắng mưa cũng cần mũ. Nhưng có lẽ tiện nhất là mang áo khoác có mũ, không thấm nước. Đợt này vào thời tiết mưa rét mới thấy cần lắm một cái như vậy.

Có thể tập thói quen tạo packlist cho mỗi chuyến đi, trước đó vài ngày. Như vậy đến ngày cuối trước khi lên đường xếp đồ sẽ không bị cuống, và lúc ra về cũng có một list để check xem mình có quên gì không. (thích thì đọc cái này, nhưng nói thật là dài lắm đừng đọc).

Ra sân bay

Đặt vé online xong một phát thì yên tâm là hôm sau sẽ nhận được tin nhắn quảng cáo mời gọi của taxi sân bay ngay.

Taxi Nội Bài rủ rê đặt xe

Cứ gọi đến số trên, hẹn ngày giờ đón là xong. Lưu ý nếu đi chung với bạn bè thì sẽ mất thêm phí 30k tiền vòng vèo đi đón, tổng cộng 230k. Xe đến đúng giờ và tài xế lịch sự. Chất lượng dịch vụ cho đến nay là không có gì phàn nàn.

Nếu bay sớm thì có thể đón xe bus 10k (giá cách đây 2 năm, cần check lại) ra sân bay cho tiết kiệm, tuyến số 07. Mình cũng đi một lần rồi, nói chung căn khoảng 45–50 phút thời gian xe bus chạy.

Hạ cánh

Hình này thật ra là chụp lúc về

Đến nơi là tầm 1h sáng. Ấn tượng đầu tiên là sân bay đẹp và sạch hơn Tân Sơn Nhất (trong trí nhớ cách đây 2 năm). Ra ngoài là có thể nhanh chóng bắt xe taxi (Mai Linh) và về thẳng khu Hồ Nghinh kể trên. Tiền taxi hết 105k. Không hiểu vì lý do gì mà taxi không đi cầu Rồng cho ngắn mà lại đi cầu khác (lúc ấy lạ nước lạ cái cũng ko nhớ là cầu Sông Hàn (cầu Quay) hay cầu Trần Thị Lý nữa).

Về đến khách sạn thì check-in nhanh chóng và đơn giản, đọc tên và đưa CMND là họ đã có thông tin từ Mytour rồi. Chỉ việc kí vào một phiếu xác nhận đã được in ra. Chú bảo vệ và anh nhân viên lịch sự, nhiệt tình và nhã nhặn. Lẩm bẩm trong đầu: “Đà Nẵng là nơi đáng sống nhất Việt Nam. Dân ở đây họ nhiệt tình, tốt tính lắm. Đúng thật…”

Google Maps offline

Nếu không tính đến bản đồ giấy thì có lẽ bản đồ trên điện thoại là không thể thiếu được. Có nhiều lựa chọn sáng giá như HERE Maps, Google Maps, nhưng mình quen và chỉ dùng Google Maps. Bản đồ Google Maps có thể chạy offline được, khi đi trên đường có thể tắt 3G để đỡ tốn pin. Hướng dẫn này dành cho những người chưa biết.

  1. Search tên khu vực, tỉnh thành muốn tải offline
  2. Gõ lại vào ô search “ok maps”, bấm Tìm
  3. Hiện thông báo hỏi có download ko → tất nhiên là bấm Download
  4. Tất cả các bản đồ đã tải offline có trong phần Offline areas ở menu kéo bên trái

Tham khảo: Download and use offline areas

Chuẩn bị list ẩm thực Đà Nẵng-Hội An

Chả hiểu sao app Lozi ở đây bật lên chả load được gì, nên cuối cùng quay ra Google tất tật. Trước hết là tìm list các món ăn nổi tiếng, sau đó tìm địa chỉ trên bản đồ. Bất ngờ là bản thân app Googlemaps đã có đủ dữ liệu địa điểm nên gõ tên quán vào thanh tìm kiếm là thấy luôn trên bản đồ.

Ví dụ trong Google Maps search Bánh xèo bà Dưỡng là thấy luôn địa chỉ đánh dấu trên bản đồ, cứ thế đi theo thôi.

Một số link ẩm thực Đà Nẵng và Hội An

Các món mình đã ăn ở Đà Nẵng

  • Mì quảng
  • Bánh xèo
  • Nem lụi
  • Bún thịt (bò) nướng
  • Bún chả cá
  • Bún mắm nem tai

Các món mình đã ăn ở Hội An

  • Cơm gà
  • Cao lầu
  • Hoành thánh
  • Bánh tôm, cua rán
  • Bánh khoai dừa
  • Chè bắp, chè sen, chí mả phù (chè mè đen), tàu hủ
  • Bánh tráng đập
  • Hến xúc
  • Bánh mì Hội An

Sáng đầu tiên

Khách sạn này tiện là có buffet ăn sáng miễn phí từ 6h30–9h30, nên chưa cần đi đâu xa cứ no bụng cái đã. Đồ ăn cũng được, yên tâm là không bị đói.

Thời tiết chắc cũng được coi là đẹp, hơi nhiều mây nhưng vẫn có người tắm biển. Nhiệt độ ngoài trời tầm 27–29 độ. Không khí trong lành dễ chịu, hít vài hơi ngập phổi và vẫn cảm thấy thoải mái. Biển mà lại.

Dường như không có dấu hiệu gì cho thấy là ngày hôm sau mưa và rét 14–15 độ T_T.

Thuê xe máy bị đắt tại khách sạn

Cũng nghe kinh nghiệm người đi trước, thường các khách sạn có sẵn xe máy cho thuê, đồng giá 100k ở đâu cũng thế. Nhưng ở đây, ngay hôm đầu đã bị “cứa" 150k với lý do xe ga xịn, an toàn, yên tâm. Thực tế là một con Nouvo đời sát đời đầu, xi nhan bên chớp bên đứng yên, ga yếu và phanh sâu. Cũng may tỉnh táo chỉ thuê một ngày.

Ngay khi vừa đi khỏi khách sạn không xa thì có một bạn áp sát, đưa danh thiếp của dịch vụ thuê xe nhà bạn ấy, cam kết xe rẻ hơn và xe tốt hơn. Giữ lại làm backup.

Việc đầu tiên là đi đổ xăng, vì thường người thuê xe sẽ rút gần như hết xăng rồi mới giao xe. Hỏi đường thì tìm được cây xăng trên đường Ngô Quyền, sau này cũng là cây xăng hay đổ nhất.

Làn đường nhỏ hai bên ở đây có điểm khác biệt khá thú vị so với Hà Nội (và các nơi khác?). Ban đầu mình đi vào làn đường nhỏ mà cứ thấy xe máy và ô tô đi ngược chiều, nghĩ bụng “dân trong đây vô ý thức thế nhỉ”. Hoá ra không phải vậy. Bản thân làn đường nhỏ cũng là đường hai chiều, có mũi tên chỉ dẫn sơn trên đường. Bằng cách này, nếu mình muốn đi hướng ngược lại (giả sử sau khi đổ xăng xong) cũng không cần phải băng qua làn đường lớn có nhiều ô tô to đang phóng.

Đường hai chiều trong làn đường phụ

Lịch trình của ngày hôm nay là Đèo Hải Vân-Lăng cô-Đà Nẵng-Bán đảo Sơn Trà-Chùa Linh Ứng-Đà Nẵng. Đây là những địa điểm xa nhất có thể đi từ Đà Nẵng (không tính Hội An), và theo dự báo thời tiết thì ngay ngày hôm sau sẽ bắt đầu mưa và lạnh, nguy cơ phải nằm khách sạn xem TV nên hôm nay nhất định phải hoàn thành lịch trình này.

Đi đèo Hải Vân

Được ông bảo vệ cho thuê xe miêu tả là “đẹp khủng khiếp", đèo Hải Vân chắc là một nơi không thể không đi qua một khi đã đến Đà Nẵng. Trong link wiki kia có đoạn “đèo Hải Vân vẫn là một “hàng rào” ngăn cản một phần khí hậu giữa hai miền”, mình sẽ không thể tưởng tượng cho đến một lúc sau được trải nghiệm thực tế. Một lúc nữa thôi.

Mình không giỏi văn miêu tả, nhưng đúng là cảnh đẹp thật. Một bên là lưng đèo, một bên là vực và xa xa là biển. Nó đỡ đáng sợ hơn cảnh đường đi lưng núi ở Hà Giang.

Đường đèo rất rộng

Xe lởm ga yếu lúc lên đèo không vượt quá dc 50km/h, không vượt nổi mấy xe bồn chở xăng dầu, trong khi nhìn những người dân đi qua người ta vượt qua vèo vèo. Cảm giác lực bất tòng tâm quả là giống như ở tuổi này mà nhìn bạn bè đồng trang lứa hết lượt mua nhà mua xe T_T.

Rất nhiều xe bồn chở xăng

Từ trên đèo nhìn xuống thấy có một bãi biển đẹp mê hồn luôn. Lúc đầu nghĩ là lúc quay lại phải tìm bằng được đường xuống bãi biển này nhưng nghĩ lại, bãi biển nào cũng chỉ đẹp khi nhìn toàn cảnh từ xa, từ trên cao. Đi xuống dưới thì cũng lại là biển xanh cát trắng. Tóm lại là lười, chả mò xuống nữa.

Trời xanh mây trắng, có vẻ êm đềm quá hả. Đến khi gần lên đến đỉnh đèo thì từ xa thấy khói trắng (mây) cuồn cuộn lơ lửng rất là thích mắt. Khi đến gần thì:

Rất nhiều xe tour đỗ lại đây nghỉ chân. Không nhận thức được những gì ở phía trước, cứ đi tiếp. Và kết quả là:

Tầm nhìn xa 5–10m, trời như có mưa nhỏ và kính bắt đầu mờ đi nhanh chóng. Bắt đầu có những đoạn đổ đèo, và nghĩ đến con xe ga phanh lởm mà hơi sờ sợ. Bắt đầu có cảm giác không khí lạnh của miền Bắc đang tràn đến, đúng là đang bị chắn và tụ lại ở phía bên này đèo. Hai phía đèo có sự khác biệt rõ rệt về thời tiết (cái này hồi xưa học Địa lý rồi nhưng chỉ để đấy thôi). Mím ga căng mắt rồi cuối cùng cũng đi hết đoạn sương mù dày đặc.

Làm phát ảnh check-in sống ảo

Qua đèo Hải Vân, điểm đến tiếp theo là Lăng Cô thẳng tiến.

Nhiều người bảo lẽ ra lúc về nên đi hầm, nhưng mình vẫn đi đường đèo một lần nữa. Hầm đèo Hải Vân cấm xe máy nhưng có cái gọi là dịch vụ xe vận chuyển phương tiện (?), có thể chất xe máy lên đấy để di chuyển qua đường hầm. Đi thế an toàn hơn.

Lăng Cô

Không biết Lăng Cô mình ghé vào có giống Lăng Cô vẫn lên báo không, nhưng đúng là mùa này chả có ma nào :)) Bãi biển trống không, được cái biển (hơi) xanh cát trắng nhìn rất thích.

Biển như này làm mình nhớ đến mấy bãi tắm còn hoang sơ ở đảo Cô Tô

Lúc đầu mình có phóng xe quá một chút, tạt vào cái gọi là Bãi tắm công cộng. Gọi ngay cho thằng bạn thì nó bảo là nên lùi lại một tí, đi vào trong Lăng Cô Beach resort rồi ra bãi biển có ghế ngồi thoải mái. Gọi đồ uống rồi mang ra ngồi bao cả bãi biển.

Khu này khá thoải mái (chắc mùa này thế thôi), vào gửi xe bảo vệ còn không mất tiền, đi xuyên qua khu nhà hàng là ra đến bậc thang xuống bãi biển. Vào đúng hôm có một nhóm khá đông cỡ 30 các bạn trẻ người nước ngoài cắm trại trong khuôn viên resort, dựng lều khắp mọi nơi.

Mục đích chính ra đây thật ra chỉ là làm cái ảnh check-in cho ra vẻ đang enjoy trong khi mọi người giờ này đang đi làm lol

Trước đây trên fb cũng thấy nhiều bạn bè up ảnh công ty các bạn ấy làm team building ở Lăng Cô. Hẳn là lúc ấy mùa hè bãi biển sẽ sống động hơn rất là nhiều.

Từ Lăng Cô đến Huế đi tiếp theo hướng Bắc chắc chỉ tầm 50–60km, nhưng vì thấy ở đây bắt đầu lành lạnh, và Huế mình đã đi cách đây 2 năm, không có gì hấp dẫn lắm nên thôi quay về.

Ăn mì quảng ở đường Hải Phòng, Đà Nẵng

Tiêu đề nhấn mạnh như vậy là vì mình Hải Phòng. Hơi thú vị với tên đường. Ở Hải Phòng cũng có một con đường tên là Đà Nẵng, nhưng (hình như) không có sản vật địa phương nào ở đấy cả. Về tìm hiểu thêm thì đã từng có cái gọi là Phong trào kết nghĩa Bắc-Nam, nên Đà Nẵng có đường Hải Phòng, và ngược lại. Thôi cái này khỏi bàn thêm, nói chuyện ăn thôi :-j

Đi đèo Hải Vân về phải tìm ngay một món sản vật địa phương để thưởng thức, vừa là nghỉ lấy sức để đi tiếp bán đảo Sơn Trà cho hết lịch trình.

Quán này tên là Mì Quảng 1A, chắc là khá nổi tiếng. Bước vào quán thấy có đông khách nước ngoài ngồi thì sẽ hiểu là quán có tiếng, được pr nhiều trên mấy trang địa điểm ẩm thực. Liệu có đúng là quán ngon nhất, nguyên gốc nhất hay không thì chắc là chuyện khác.

Mì Quảng

Mình chưa từng ăn mì Quảng ở Hà Nội và chưa có ý định thử nhưng vào đây thì không thể bỏ qua món này rồi. Cũng thấy ngon và lạ miệng. Với mình nó cũng chỉ là bánh đa trộn với tôm, thịt bò lợn gà, và nộm đu đủ kèm rau thơm.

Đồ uống có sữa bắp Phố Hội rất là thơm ngon. Và kể từ lúc này trở đi thì gần như đi quán ăn nào cũng gặp đồ uống này. Cảm giác như kiểu nhãn này bá chủ thị phần ở đây. Tìm các siêu thị (Vinmart) thì không thấy có dù mình đã muốn mua về khách sạn tối uống.

Ngoài ra thì có món bánh tráng nướng (ngoài Hà Nội gọi là bánh đa ấy) ăn kèm rất giòn, thơm và có vị đậm đà.

Nửa vòng bán đảo Sơn Trà

Mình đi theo chiều ngược chiều kim đồng hồ quanh vành đai bán đảo Sơn Trà vì muốn lên chùa Linh Ứng trên đường đi trước.

Đúng ra thì nên đi hết một vòng bán đảo, lên cả Đỉnh bàn cờ để nhìn xuống thành phố Đà Nẵng xing đẹp. Một vòng như vậy mất khoảng 3 tiếng.

Căn bản vẫn còn ấn tượng với đoạn mây mù trên đèo Hải Vân. Khi đi được gần nữa vòng bán đảo, lên đến đoạn dốc thấy trước mặt mây khói mù mịt, lại còn đen kịt, trời thì đang tối dần (lúc ấy là 4h30 chiều) thế là thôi đành quay đầu là bờ.

Đi được đến đoạn này của bán đảo thì vòng về

Chùa Linh Ứng

Từ trong thành phố, khi chạy xe dọc tuyến đường Võ Nguyên Giáp hoặc đứng trên các bãi biển đều có thể nhìn thấy tượng Phật Quan Thế Âm Bồ Tát trên bán đảo Sơn Trà. Ngay cả buổi tối, tượng Phật cũng được chiếu đèn và vẫn nổi bật trong màn đêm. Đó là điểm nhấn quan trọng của chùa Linh Ứng.

Chạy dọc theo đường quanh bán đảo đến gần chùa là có thể dễ dàng nhìn thấy dốc lên.

Gửi xe vào chùa đặc biệt ở chỗ không thu tiền vé, chỉ có một hòm công đức tuỳ tâm để cạnh anh trông xe.

Từ sân để xe cũng có view rất ấn tượng nhìn ra biển. Đúng là ngôi chùa nào cũng toạ lạc trên những địa thế rất đẹp.

Một ê kíp chụp ảnh cưới ở dưới chân lối lên chùa

Bước vào khuôn viên chùa, rõ ràng là muốn sang ngay khu sân trước của tượng Phật rồi.

Quả là một công trình hoành tráng. Tượng Phật còn có vai trò là một toà tháp cao 17 tầng, mỗi tầng đều có các gian thờ. Phía sau lưng tượng có thể thấy ô cửa sổ của mỗi tầng. Tiếc là mình không đi vào bên trong ngắm nghía.

Không khí ở đây rất là thích. Có lẽ lúc này thời tiết là đẹp nhất trong suốt cả chuyến đi. Trời xanh ngắt, mây trắng và dày như bông gòn. Lúc về còn đi nhầm sang một cổng khác, tình cờ lại được khung hình mình nhìn thấy thích quá luôn.

Bánh xèo nem lụi

Thôi thì lại ăn. Tiếp theo là bánh xèo nem lụi Bà Dưỡng. Vẫn qui luật cũ, vào thấy nhiều khách nước ngoài là biết đã tìm đến đúng địa chỉ. Trong cùng kiệt/ngõ 280 Hoàng Diệu san sát có vài quán nem lụi, cứ đi qua hết và đến kịch ngõ thì sẽ thấy quán Bà Dưỡng.

Mình không thích ăn bánh xèo lắm. Trong kí ức thì chỉ có một lần ăn bánh xèo ở khu Bách Khoa. Bánh gì mà đã cuộn vào rồi rán, xong lại bung ra để cuốn với bánh đa lần nữa. Mùi vị thì chả có gì đặc sắc. Nhưng đã vào đây rồi, tinh thần là vậy, thì cứ phải thử cho biết mùi vị nguyên bản. Ngoài ra gọi thêm cả nem lụi.

Ấy nhưng mà ngon T_T Bánh xèo có nhân bò và tôm, vỏ bánh rất vừa. Nem lụi thì thơm mùi thịt, chứ không đơ đơ khô khô và trông như chả bao mía ở Nét Huế. Và, đặc biệt là, nước chấm rất tuyệt, không chỉ có mắm mà còn cả thịt xay ở trong đó. Mình không biết tả thế nào nữa, đặc biệt là đang viết đoạn này vào đúng tầm nửa đêm :(((

Đang ngang ngang bụng chưa nghĩ gọi thêm món gì thì bạn nhân viên bê ra nhầm một bán gì đó trông ngon ngon đặt trên bàn, bèn hỏi và gọi thử. Đó là bún thịt nướng.

Cũng là vì tò mò thôi, bún thịt nướng ngoài Hà Nội là thịt lợn kẹp vỉ nướng, nhưng đây lại là thịt bò. Ăn vào thì mê ly. Thịt bò mềm, ngọt, thấm đẫm gia vị và nước sốt như nhấn chìm hết cả bát bún. Gọi là bò nướng chứ chắc là giống kiểu nướng trên chảo mỡ như mình hay ăn ngoài này. Nói chung là ngon đó.

Ăn gì thì ăn, nên nhớ là phải ăn thật nhiều rau xanh rau thơm. Trong các chuyến du lịch thì gần như chúng ta sẽ bẵng đi không ăn rau và hoa quả nhiều. Hậu quả thì hơi mệt. Vậy nên… hi hi

Cafe Cộng

Đi theo một dọc đường Bạch Đằng men theo bờ sông Hàn (thế quái nào mà nhắc đến sông Hàn là cứ liên tưởng đến sông Hàn trong phim Hàn Quốc) sẽ thấy vô số quán cafe, pub, giải khát dừa xiêm nối tiếp nhau. Và vào một buổi tối đẹp trời thế này, các bàn trẻ ngồi ngập cả các quán, mấy tầng cũng ngập hết, vỉa hè cũng ngập. Hơi bất ngờ khi nhìn thấy quán Cộng “quen thuộc" nên ghé vào luôn. Như kiểu vào một chốn quen ở một nơi lạ để so sánh cho dễ. Cộng trong đây vẫn mang nét đặc trưng về thiết kế và bài trí như ngoài Hà Nội (ơ kìa hiển nhiên chuỗi của người ta). Chung là chả khác gì cả. Làm cốc bạc xỉu sữa dừa, cảm giác như đang ở Hà Nội mấy ngày chớm thu :-j

Book tiếp khách sạn ở Đà Nẵng

Nhiệm vụ tiếp theo khi về khách sạn là đặt tiếp khách sạn cho 3 ngày tiếp theo. Nỗi ám ảnh “Hội An buổi tối buồn chả có cái vẹo gì” càng thôi thúc quyết định thuê tiếp chỗ ngủ ở Đà Nẵng. Nhưng lần này tìm cái rẻ thật rẻ thôi.

Thật ra lúc đầu cũng muốn thử dùng AirBnB xem nó thế nào. Tìm được homestay ngon ngon rồi, đến phần thanh toán thì lại phát sinh vụ verify hộ chiếu (đối với người dùng ở Việt Nam) cho lần thanh toán đầu tiên. Không mang hộ chiếu, mà có mang thì chắc cũng phải chờ verify vêu mõm. Thế là đành phải bỏ qua trải nghiệm AirBnB.

Click vào link referfal này để nhận dc $20 miễn phí từ AirBnB

Ta chuyển qua Agoda huyền thoại (nhưng đây cũng là lần đầu tiên với mình) đã từng nghe nhắc đến nhiều. Filter một lúc thì cũng tìm dc Nice Sea Hotel, giá lúc đấy là 194k. Đọc review thấy cũng không có vấn đề gì, mà nghĩ cũng chẳng có vấn đề gì :)) Ngon quá rồi, 3 ngày chiến thôi.

Rốt cuộc thì đi du lịch kiểu này cũng chỉ cần cái giường để ngủ, nước nóng để tắm. Mình hiểu ra chân lý này hơi muộn, nhưng dù sao mình vẫn thích ở sướng hơn.

Dự báo thời tiết chuẩn: mưa + rét

Sáng hôm sau ngủ dậy bung rèm định ngắm nhìn thành phố một cái thì ôi thôi, nhoè nhoẹt hết cả. Mưa tưng bừng luôn.

Lại quay ra ngủ tiếp cho đỡ buồn. Khoảng tiếng sau thời tiết có vẻ tiến triển tốt hơn. Có mấy khoảng trời xanh trong hiếm hoi bắt đầu lộ ra. Nghĩ bụng ăn thật no bữa buffet sáng miễn phí để nếu có mải chơi quá trưa cũng không bị đói. Dù sao đây cũng là “bữa ăn cuối cùng" miễn phí bởi trưa nay cũng check-out luôn rồi.

Buffet sáng miễn phí ở Angel Hotel

Chuyển khách sạn

Check-out, trả xe máy xong thì di chuyển bằng chân sang khách sạn mới. Hoá ra khách sạn mới nằm ngay sau lưng. Đúng là không phải mua du lịch, khách sạn vắng hoe, bước vào thấy nhân viên đang ngồi chơi game, nhưng thấy mình thì cũng nhiệt tình chào đón. Các bạn ấy đều nói giọng Bắc cả.

Vì định đi Hội An luôn trước buổi trưa nên mình gửi lại đồ cồng kềnh ở lễ tân. Bạn nhân viên chỉ hỏi order phòng chưa, Agoda, của anh xong rồi, đơn giản nhanh chóng.

Lúc bước vào mình đã nhìn thấy ngay cái mình thích rồi, một cây piano (lại còn màu trắng nữa)

Thế là trong đầu đã toan tính xếp lịch để quay về khách sạn nghịch đàn rồi. Nói chung rất là kích thích. Về việc học đàn thì mình có một câu chuyện đằng sau nó.

Ngoài ra thì ngoài cửa lễ tân còn nuôi một con chó Alaska hơn một tuổi, to và rất đẹp, mỗi tội hôi. +_+ Nhìn chung là khách sạn rẻ và có hai thứ mình thích là đàn và chó.

Bãi biển Đà Nẵng

Từ khách sạn tranh thủ đi bộ qua đường Võ Nguyên Giáp để xem biển Đà Nẵng ra làm sao. Trời mưa nhỏ, gió tít mù và còn hơi lành lạnh. Mới chiều hôm qua còn thấy đông người xuống tắm biển mà hôm nay đã vắng tanh.

Trên bờ còn có một sân khấu đã được dựng lên cùng mấy nhạc công đang tập dượt. Vào buổi tối cùng ngày thì có show ca nhạc cũng khá là sôi động.

Cũng phải nói thêm là nghe rất nhiều đến bãi biển Mỹ Khê mà không để ý nó ở đâu, hoá ra là đi một đoạn về phía xuống Hội An là thấy +_+ Căn bản từ hôm nay trở đi, biển đen ngòm, sóng cao từ 3–5m, gió bay người và rét sun nên biển không còn hấp dẫn nữa.

Lần này đi không phải để tắm biển nên check-in một phát ở Lăng Cô là đạt yêu cầu rồi :-j

Thuê xe giá tốt hơn

Giờ là lúc sử dụng đến tấm danh thiếp dịch vụ thuê xe máy hôm qua nhận được.

Gọi điện đặt xe và nửa tiếng sau nhận được xe giao tận nơi ở trước cửa khách sạn. Chẳng yêu cầu đặt cọc gì ngoài giấy CMND. Mình thuê Nouvo LX li-mít-tịt 100k/ngày. Con này tạt đầu xe tải ngon hơn con Nouvo ghẻ hôm trước thuê ở khách sạn.

Có chỗ cho thuê xe họ làm móc gắn chìa khoá in biển số. Còn nếu không thì đầu tiên đừng quên chụp ảnh biển số xe một phát để lỡ gửi xe không nhớ biển số thì còn có cái mà đối chiếu.

Thật ra không biết từ trước, chứ nhiều chỗ cho thuê xe có thể giao và nhận xe tận sân bay. Có thể tiết kiệm dc 100–200k tiền taxi di chuyển từ sân bay về khách sạn và ngược lại bằng cách này. Trước khi bay nên gọi điện trước để thoả thuận.

Hôm về mình bay 11h đêm nên sau khi check-out khách sạn mình thuê xe tiếp thêm một lượt ngày nữa để tranh thủ lượn lung tung. 10h tối đến sân bay và trả xe tại sân bay. Điểm dịch vụ nhiệt tình 9.5/10.

Đường đi Hội An

Rất dễ đi. Thảo nào bạn mình bảo có thể đi Hội An mấy lần một ngày. Từ chỗ mình, ra đường lớn Võ Nguyên Giáp xong cứ thế chạy dọc theo bờ biển hơn 20km, gặp đường Hai Bà Trưng rẽ phải đâm thẳng tiếp cho hết đoạn 1 chiều là coi như đã vào sát khu phố cổ rồi.

Lần đầu mình đi mua đường, đến tận gần bãi biển Cửa Đại mới rẽ đường Cửa Đại để hướng về Hội An. Nhưng cũng hay, tình cờ lại biết được hoá ra biển Cửa Đại là đi theo lối đó. Từ biển Cửa Đại có các chuyến cano và tàu gỗ để đi ra Cù Lao Chàm, nhưng không phải vào mùa này.

Trên đường đi Hội An sẽ bắt gặp rất nhiều xưởng đá hoành tráng, kiểu làng nghề truyền thống lâu đời. Vậy ra đây là Ngũ Hành Sơn.

Ngũ Hành Sơn powered by Thang máy

Định tranh thủ vào tham quan chút mà nhìn cái thang máy thấy hơi chán. Đồng ý là đầu tư để tạo điều kiện thuận lợi cho du khách nhưng mình nhìn thấy ko có cảm tình. Lại liên tưởng đến các khu du lịch danh thắng thi nhau lắp cáp treo. Thế là chỉ tạt vào ngó loanh quanh chút rồi quay ra đi tiếp Hội An. Hẹn dịp khác.

Gửi xe ở Hội An

Hẳn là đã đến Hội An thì ta nên đi bộ cho dẻo chân. Phóng xe máy từ Đà Nẵng vào đến Hội An có thể tìm đến các địa điểm sau để gửi xe máy

Cạnh chùa Pháp Bảo, gần đoạn Hai Bà Trưng cắt Phan Châu Trinh - 10k

Hoặc đâm cả xe vào phố cổ, đi qua cầu nối dài phố Cao Hồng Lãnh, sẽ thấy một ki-ốt nhỏ kiểu cung cấp thông tin cho khách du lịch và bãi gửi xe ngay cạnh đó. Mở ngoặc là hình như khách nước ngoài đến đây đều phải/nên qua ki-ốt này để mua vé tham quan hoặc donation gì gì đó. Gửi xe ở đây có 5k thôi.

Gửi xe xong rồi thì đi bộ thôi.

Hội An có gì?

Cái ảnh này là lúc viết bài mình mới tìm trên mạng, còn lúc đi thì không biết không tìm hiểu gì cả. Trong đầu lúc ấy chỉ nghĩ là du lịch ẩm thực và đi bộ trong phố thôi, đến đâu thì đến.

Trước khi đi Hội An, từ bao lâu nay rồi mình cứ nghĩ Hội An là phố cổ, và tất cả phố cổ ở đây đều là Hội An. Hoá ra khu vực phố cổ chỉ là một khu vực nằm trong lòng thành phố Hội An, nó giống như khu phố cổ ở Hà Nội. Thế nhưng ở đây phố cổ là cổ thật. Nó không có vẻ bị pha tạp và chen lấn nhiều dấu ấn hiện đại như phố cổ Hà Nội. Và mình thích nhất điều đó.

Đọc tiếp phần hai nói nhiều về Hội An: Da Nang Trip — Jan 2016 (Part 2)

--

--

Hieu Pham
#hieugoesto

I'm a Frontend Engineer in Singapore. I might care about user experience more than your UX designer · https://hieugoesto.com