Phú Quốc 2022

Hieu Pham
#hieugoesto
Published in
10 min readAug 27, 2022

--

Bãi Sao
Bãi Sao ở Phú Quốc

Sau 24 tháng covid không về VN và cũng chẳng được đi đâu khác trên hòn đảo nhỏ Singapore, cuối cùng mình cũng đã có một chuyến đi Phú Quốc vào cuối tháng 3/2022.

Fun fact:

Diện tích Singapore là 733.1 km2. Trong khi diện tích đảo Phú Quốc là 589.27 km2, bằng 4/5 Sing.

Sao lại đi Phú Quốc?

Mình không chọn Phú Quốc. Các bạn mình ở VN chọn 💁🏻‍♂️ . Đây là thời điểm VN vừa mở cửa các chuyến bay thương mại quốc tế (từ 16/3), các địa điểm du lịch trong nước đã sẵn sàng đón một lượng khách tăng đột biến so với thời dịch bệnh bế quan toả cảng. Rất nhiều gói dịch vụ du lịch giảm giá và vé máy bay thì quá rẻ. Vé Vietjet Air khứ hồi HP-PQ thời điểm mình mua trước một tháng cho chuyến đi là 1.3 triệu. Mình chưa một lần nào đi biển phía nam, đúng lúc này nhà nhà người người khoe đi Phú Quốc. Thời đến cản không kịp.

Phú Quốc mùa nào đẹp nhất? Theo lời anh lái taxi ở Phú Quốc thì từ tháng 11 đến tháng 3 hàng năm. Còn lại là mùa mưa bão và nồm ẩm. Vậy là giữa mùa hè không ai đi Phú Quốc nhé.

Bài viết này chỉ mang tính chất điểm lại chuyến đi một cách tuỳ tiện không có thứ tự thời gian.

L’azure Resort & Spa

Khuôn viên và phòng ốc ở L’azure Resort & Spa

Nằm ở phía Tây Nam của đảo trên đường Trần Hưng Đạo cách sân bay 8km, L’azure Resort & Spa có thể được tạm coi là toạ lạc giữa trung tâm Phú Quốc. Bọn mình book được phòng với giá chưa đến 1 triệu/đêm, quá ổn cho resort 4 sao.

Từ đây rất tiện để đi đến các tụ điểm ăn uống, dẩy đầm, hát hò, bar bãi biển. Nếu lần đầu đi Phú Quốc và ở trong chế độ thích khám phá thì nên ở quanh khu trung tâm này thôi. Còn nếu từ đầu đã có ý định chỉ muốn nghỉ dưỡng ở một chỗ thì nên chọn khách sạn hay resort ở xa một chút, lên phía Bắc hoặc sang mặt phía Đông của đảo.

Để mà nói về trải nghiệm ngủ nghỉ thì ở đây rất dễ chịu, dịch vụ tốt, kèm buffet sáng phong phú (nhưng nên dậy sớm ra nhà ăn trước 9h để đồ còn nóng). Buổi chiều thì bãi tắm riêng của resort hứng trọn ánh nắng chói loá từ mặt trời phía Tây. Bù lại thì đến lúc hoàng hôn đẹp trọn vẹn mỹ mãn. Tối đến thì có thể nghe nhạc xập xình từ quán bar bãi biển ngay bên cạnh. Đi bộ dọc theo bãi biển tiếp tục còn có nhiều quán bar và nhà hàng khác. Có một điểm chung: đều chơi vina hey 😮‍💨.

Bún quậy

Ảnh mượn Foody.vn

Lúc đầu tưởng bún ăn với “quẩy” nói chệch đi mà không phải. “Quậy” ở đây là hành động dùng đũa trộn bát bún và gia vị lên. Bữa ăn đầu tiên khi đặt chân đến Phú Quốc quên cả chụp ảnh nên đành lấy tạm ảnh trên mạng. Được một con mực tươi ngon, một miếng chả tôm và một miếng chả cá cán mỏng và to bản bằng bàn tay. Vị nêm đã vừa ăn (thật ra có thể hơi mặn với mọi người, mình ăn mặn quen rồi) nhưng vẫn có một bát gia vị ở bên cạnh trong đó có ớt, đường và chanh. Sau khi cho nửa số gia vị đó vào thì bán bún như biến thành một món khác: vị chua làm dịu bớt vị mặn, và nước dùng trở nên hấp dẫn hơn rất nhiều. Đội bạn mình bảo còn một quán bún quậy ở gần chợ đêm ngon hơn cơ, nhưng tiếc là chưa có dịp thử trong suốt phần sau của chuyến đi.

Cái tên của nhà hàng Kiến Xây này khiến mình rất tò mò ngay từ lúc vừa ghé chân. Thật ra là Kiến trúc và Xây dựng, và gia đình người ta có con cái học hai trường đại học này. Hoặc cũng có thể không phải, mà chỉ là chủ nhà hàng thật sự rất hóm hỉnh.

Lời tự giới thiệu ở trong nhà hàng

Chill ở biển và catch up với bạn bè

Đây là phần mình thích nhất. Cảm giác chill nhất của chuyến đi chính là khúc đầu vài tiếng sau khi vừa đặt chân đến nơi. Cái cảm giác mà phần lớn khoảng thời gian của chuyến đi còn ở phía sau. Được gặp lại những người bạn sau 2 năm chỉ update thông tin qua chat và video call đúng là một niềm vui và may mắn. Sau dịch covid mọi thứ trôi chậm lại, không ít người đã mất đi những người thân, người quen và bạn bè, nên tự cảm thấy rất biết ơn. Tự nhiên thấy trân quý cuộc sống khi bạn bè vẫn còn xung quanh và trưởng thành hơn, nhiều tiền hơn, nhiều nhà đất hơn.

Có thể order đồ ăn uống ngay tại bãi biển

Ngồi ở bãi biển của L’azure hướng về phía Tây mới thấy là hạ sách. Để đánh đổi 1 phút ngắm hoàng hôn là cả một buổi chiều ánh nắng xiên thẳng vào mặt. Đọc tiếp ở phía dưới nữa sẽ thấy những bãi tắm hướng Đông đẹp hơn nhiều.

Hải sản Xin chào

Đi bộ khoảng 10 phút từ khách sạn có thể tìm thấy nhà hàng hải sản Xin Chào. Mặt lưng của nhà hàng hướng thẳng ra phía Tây nên thực khách có thể tiếp tục chiêm ngưỡng những ánh sáng còn sót lại của khung cảnh hoàng hôn trong khi check menu. Đồ ăn ngon và phục vụ nhanh. Có hai điều mình nhớ nhất: một là đến lúc này mình mới biết ghẹ Phú Quốc ngon nổi tiếng, hai là có món gỏi cá này ăn rất ngon:

Thuê cano đi đảo. Không được lặn.

Bọn mình tự thuê nguyên cano đi loanh quanh và dự định tạt qua điểm dịch vụ lặn biển. Nhưng ôi thôi đông vô cùng và bạn nhân viên bảo phải chờ ít nhất 2 tiếng mới đến lượt. Sau vài phút đắn đo cả đám quyết định bỏ qua và hẹn Phú Quốc vào dịp khác.

Phu Quoc Namaste Coral Park — ảnh mượn Klook.com

Ấn tượng của mình trong suốt hành trình trên biển là: nhà và cột trụ cáp treo.

Điểm đến cuối của chuyến cano là hòn Mây Rút. Ở đây phục vụ bữa ăn và các trò chơi trên biển như thuyền chuối, motor nước, chụp ảnh sống ảo.

Hẳn là vừa rồi trên Facebook Insta tràn ngập ảnh mọi người nằm trên tấm ván trượt trôi lững lờ trên mặt biển xanh ngắt với góc chụp từ trên cao bằng flycam. Và kia là hậu trường thực tế.

Bò tơ nướng

Điểm nhấn ẩm thực với mình là ở đây. Mình chưa từng nghĩ mắm tôm hợp với thịt bò nướng cho đến giây phút này. Miếng bò to dày nhưng rất mềm, cuộn thanh sả, tẩm ướp gia vị vừa đủ nướng trên than hoa. Nhà hàng đưa ra rất nhiều lựa chọn cho nước chấm: mắm nêm, muối tiêu chanh ớt, mắm tôm. Chỉ khi miếng bò nướng medium rare chạm nhẹ vào làn mắm tôm mới cảm nhận được sự khác biệt. Mình biết đây là chân ái.

Mình ăn 2 bữa tối liên tiếp ở đây chỉ vì muốn lặp lại cảm giác đó một lần nữa 💁🏻‍♂️ .

Xe điện

Ngoài taxi, phương tiện đi lại phổ biến trong khu trung tâm Phú Quốc là xe điện. Nếu đi nhóm đông người thì đây là lựa chọn rất kinh tế với giá 30k/km cho tối đa 9 người. Bao cả xe hay nhảy lên xe đã có khách thì cũng vậy. Mấy bạn lái xe điện rất nhiệt tình nói chuyện rất vui và có thể dẫn đến nhiều điểm ăn chơi nổi tiếng. Rất tiếc là xe điện không nhận chuyến đi xa trung tâm tới các khu vực như Rạch Vẹm hay Bãi Sao, nên vẫn phải thuê xe máy hoặc taxi.

Đi quẩy ở 9E Club

Đã 24 tháng rồi mới đi dẩy đầm và hẳn là phải ở Phú Quốc. Bọn mình ăn xong sớm quá và không nghĩ ra trò gì khác ngoài đi vào club vào lúc 9 giờ tối. Các bạn nhân viên ngoài cửa đon đả chào mời và khi được hỏi: “Có đông không?”, các bạn kiểu đồng thanh: Chỉ còn thiếu mỗi bàn của các anh chị. Khi bước vào bên trong thì đúng thật, thiếu mỗi bàn mình là đủ 2 bàn có khách. Ngày trước ở Hà Nội mà vào bar tầm giờ này thì còn đang bật nhạc Tuấn Hưng Lê Hiếu để warm up.

Các bàn xung quanh dần phủ kín khi nhạc mạnh và âm lượng tăng lên dần. Cái không khí mà chắc hẳn 1 năm trước không ai nghĩ có thể quay trở lại. Bạn DJ bắt nhịp đám đông và kéo theo những tràng “hây” đầy phấn khích. Khói toả mù mịt khắp không gian. Rõ ràng là vui hơn đánh cầu lông ở 1900.

Thuê xe máy đi Rạch Vẹm

150k một con xe Nouvo LX 135. Chạy xe đường Phú Quốc sau 2 năm không được ngồi xe máy quả là một cảm giác tự do đầy thoả mãn. Lời đồn quả không sai, cơ sở hạ tầng và đường sá của Phú Quốc quá ổn. Hẳn là rất nhiều tiền đã được đổ vào Phú Quốc, và giá nhà đất cũng lên thẳng đứng theo. Biết thì đã muộn.

Đến Rạch Vẹm và thấy không có gì lắm. Một bãi biển cạn sau thuỷ triều rút và lổn nhổn sao biển trên đường ra khu nhà chòi. Với mình Rạch Vẹm chỉ được cái hải sản tươi - ngon - rẻ. Mình vốn không thích ăn ghẹ nhưng ghẹ ở đây nói riêng và Phú Quốc nói chung quá ngon, nhiều thịt và rất tươi.

Bãi sao. Maldives của Phú Quốc

Biển xanh. Cát trắng. Muốn gì hơn? Beer.

Chạy xe máy thêm gần 30km từ Rạch Vẹm vắt qua mạn phía Đông của đảo để đến với một bãi biển đẹp ngỡ ngàng. Coi như đây là phần gỡ gạc cho trải nghiệm lặn biển thất bại.

Tình cờ do lạc đường bọn mình đi thẳng vào bãi gửi xe riêng của nhà hàng Paradiso ở tận cùng mép trái của Bãi Sao (tính theo hướng nhìn ra biển) và mình xin kết luận đây là góc đẹp nhất của cả khu. Trả tiền riêng cho ghế ngồi, phí gửi xe miễn phí nếu order đồ ăn uống và nhận lại một khoảng không gian yên tĩnh tràn ngập đồ màu trắng: cát trắng, ghế trắng, ô trắng, nhà trắng và cả các bạn trẻ lẫn già mặc đồ trắng từ đầu đến chân ghé qua đây chụp ảnh. Có lẽ với vẻ ngoài trông-có-vẻ chanh sả như thế này nhà hàng đã tự chọn lọc ra cho mình một tập khách hàng riêng, không xô bồ, không ồn ào. Mình đã lượn một vòng hết chiều dài Bãi Sao.

Chợ đêm. Duh.

Biết nói sao nhỉ… Như bao chợ đêm khác. Nên đặt tên là Chợ ĂN đêm thì chuẩn hơn. Đi lượn đúng 2 phút là hết.

Lần đầu tiên mình được ăn dừa sáp và thấy không ngon như lúc ở Sing tưởng tượng sau khi đọc về nó.

Hết

Chuyến đi khép lại và 3 ngày sau mình lên 2 vạch. Quả là một chuyến đi đáng nhớ để lại nhiều cảm xúc.

--

--

Hieu Pham
#hieugoesto

I'm a Frontend Engineer in Singapore. I might care about user experience more than your UX designer · https://hieugoesto.com