Tà Xùa 2017

Mây chả có, bỏ cuộc giữa chừng và ở cùng người H'Mông.

Hieu Pham
#hieugoesto
21 min readJul 16, 2017

--

Mình chụp panorama cho bạn bè rất ưng. Và cho đến nay mình chưa bao giờ có mặt trong những tấm hình như thế.

Sau chuyến leo Tà Chì Nhù năm ngoái mình bắt đầu bị cuốn hút bởi cảnh mây trời và núi non các kiểu hùng vĩ cũng như nỗi khổ khổ mà sướng sướng của các chuyến leo núi. Để nối tiếp series Tà (hiện đã tạm hết hot), lần này mình và nhóm bạn tìm đến đỉnh Tà Xùa Yên Bái. Xin nhắc lại, Tà Xùa Yên Bái.

Đọc lại:

Về Tà Xùa

Tà Xùa có lẽ hot nhất vào mùa đông 2016 năm ngoái khi mà tất cả các báo và mương đua nhau đưa tin bài về “sống khủng long” và cảnh “săn mây” của các bạn trẻ.

Và, haizzz…

Tuy nhiên Tà Xùa này không phải Tà Xùa phi xe máy lên được. Gió to đứng được thẳng lưng mà không ngã đã là may rồi ấy chứ

Và rơi xuống chỉ có chớt luôn chứ ko chạy dọc xuống sườn núi như Triển Chiêu mà cứu người được như trong clip đâu. Nói vậy thôi đừng sợ.

Tà Xùa là dãy núi thuộc địa phận huyện Bắc Yên, tỉnh Sơn La, vị trí giáp ranh giữa hai tỉnh Yên Bái và Sơn La. Đỉnh cao nhất ở đây là 2.865 m, cũng có số có má trong số những ngọn núi cao nhất Việt Nam (thật ra trong link ko thấy tên Tà Xùa đâu). Theo mình biết thì Tà Xùa phóng xe là đoạn lên từ bên Bắc Yên, Sơn La. Còn ở đây là Tà Xùa khổ, bọn mình lên từ phía Trạm Tấu, Yên Bái, nằm “cạnh” Tà Chì Nhù năm xưa, về lý thuyết là có thể đứng núi này trông núi nọ.

Theo lời một anh người Mông, từ “Tà” vốn là để chỉ vùng đất bằng phẳng trên núi cao. Và theo mình hiểu thì đơn giản là có bãi để dựng lều ngủ trên đỉnh núi thôi.

Tà Xùa tầm này không đẹp như trên báo

Nên đi vào mùa đông, từ tháng 10 đến tháng 2 mới mong săn mây.

Mình đi lần này đúng vào dịp nghỉ lễ 30/4–1/5, bắt đầu mùa hè. Khoảng thời gian này là lúc các bộ phim Việt Nam Người phán xửSống chung với mẹ chồng đang làm mưa làm gió trên màn hình TV cũng như trên các trang mạng xã hội. Các anh porter người Mông cũng bảo là mùa này đi leo núi không đẹp, nóng, và gió to (không phải to vừa đâu nhé). Leo Tà Xùa mùa này đúng là chỉ có cháy nắng và mướt mát mồ hôi. Nếu không có ý định kiểm tra sức khoẻ tim mạch của bản thân thì tốt nhất là kì nghỉ lễ nên ở nhà ngồi điều hoà xem TV cho mát, hoặc gặp gỡ bạn bè quẩy cháo cho lành. Còn nếu đã cảm thấy rệu rã sau một khoảng thời gian dài làm công việc bàn giấy, muốn kiếm tìm một hoạt động ngoài trời nhễ nhại mồ hôi và trải nghiệm (lại) một khoảng thời gian khổ khổ mà sướng sướng tuy ngắn ngủi mà để lại ấn tượng lâu dài, mời vác balo lên và ra bến xe Mỹ Đình.

Về cơ bản thì mình cũng chỉ định viết lại những điểm khác với chuyến Tà Chì Nhù lần trước thôi chứ cũng không định lan man đâu.

Kế hoạch ban đầu

Vì đâu mà bảo là chuyến đi vỡ kế hoạch? Số là ban đầu định leo 3 ngày 2 đêm, tức là ngủ lều hẳn 2 đêm trên núi, đi qua cả 3 đỉnh khác nhau của Tà Xùa, thức ăn và porter đã lên lịch đủ từng bữa. Ấy nhưng mà rất nhiều chuyện ngoài ý muốn đã xảy ra, cả về ngoại cảnh, thực tại xã hội lẫn hạn chế của bản thân. Vỡ thế nào thì mời đọc tiếp.

Budget lần này ở mức 1.7xx/thằng. Chắc là hơn một tí.

Chuyến xe…

Bọn mình sẽ bắt xe từ bến xe Mỹ Đình lên đến thị trấn Trạm Tấu, Yên Bái. Điểm chuyển tiếp có thể là Nghĩa Lộ hoặc thành phố Yên Bái, tuỳ xem có xe không.

Xe đi đường cao tốc Nội Bài — Yên Bái chỉ hơn 2 tiếng

Khác với lần trước bọn mình bắt xe giường nằm từ Mỹ Đình lên thẳng Nghĩa Lộ sau đó di chuyển tiếp bằng Taxi lên Trạm Tấu trong đêm, lần này bọn mình bị nhỡ xe. Mấy đứa đủng đỉnh đi vào quầy vé hỏi mua vé cho một chuyến xe không bao giờ ghé vào bến bởi vì xe đã kín chỗ từ trước đấy và lên đường luôn mà không xin phép. Thế là lại phải quay ra tìm xe ghế ngồi lên thành phố Yên Bái, sau đó sẽ tìm cách lên Trạm Tấu sau.

Xe chim mồi và xe chính thức (phải)

Đây cũng là lần đầu tiên trong đời mình dính phải cảnh xe bán khách sau vô cùng nhiều lần đọc được những tin dạng này trên báo. Cũng phải thôi vì mình đâu có đi tỉnh nhiều. Chiếc xe khách khởi hành từ Mỹ Đình đi lòng vòng đón đầy chật ních khách, sau đó tìm cách né chốt cảnh sát giao thông và tiến hành giao “hàng” cho chiếc xe khác đang chờ ở đoạn đường ngay phía trước trạm thu phí của cao tốc Nội Bài — Lào Cai. Uh thì không phải bán khách, đây là một chiêu hợp tác làm ăn trong thời buổi ngày lễ khi các xe đã chạy hết slot được cho phép. Cũng chả có gì đáng nói, với mình thì đi được đến nơi là tốt lắm rồi, nhưng trên xe có cả trẻ em và bà bầu. Lúc ấy bầu không khí trên xe cũng khá căng thẳng vì đã có một vài tiếc chửi bới và khiêu khích. Nhưng rồi cuối cùng cũng đến được nơi và không có chuyện gì xảy ra.

Cứ hí hửng tưởng là nhanh mà hoá ra lại lâu không tưởng.

Ngủ lại Yên Bái. Vincom khai trương

Đặt chân đến bến xe thành phố Yên Bái vào lúc 8h30 tối, chẳng còn xe lên Nghĩa Lộ hay Trạm Tấu nữa rồi và bụng thì đói meo. Mấy thẳng bảo nhau tìm chỗ ăn tối, tìm nhà trọ ngủ sớm rồi mai bắt xe sớm lên đường.

Và bữa tối thì thật là tuyệt vời với trứng vịt lộn, mỳ bò và móng giò 😍. Đúng là cứ gần bến xe là có hàng ăn đêm.

Tình cờ nghe nhân dân kể chuyện mới biết tối nay Vincom Yên Bái khai trương, lại ngay gần quán ăn, thế là phải đi ngó nghiêng tí thôi vì đằng nào từ giờ đến lúc ngủ cũng chả làm gì.

Vincom Plaza Yên Bái khai trương tối 29/04/2017

Đúng là sức mạnh của Vin, đi đến đâu là cảnh quan văn minh hiện đại đến đấy. Tạm không bàn về những hệ luỵ của những công trình cỡ này, cá nhân mình không phủ nhận thực tế là nhờ có Vin nên người dân mới được trải nghiệm những tiện nghi tầm cỡ khu vực và thế giới. Nhờ vậy mà người Việt mình, đặc biệt là các bạn trẻ đi ra nước ngoài mới “cảm thấy như ở nhà", mọi thứ trở nên quen thuộc và dễ dàng một cách bình thường như vậy. Cứ thử so sánh với thời xưa khi bố mẹ ông bà ra nước ngoài mà kiểu được diễn tả là “mắt chữ Ô mồm chữ A" mà xem. Quá là tích cực ấy chứ.

Làm cốc nước mía bờ hồ trước khi tìm nhà nghỉ để ngủ. Kệ đi, nhỡ xe cũng vui mà.

Bắt xe đi Trạm Tấu

Giấc ngủ chập chờn kết thúc ở 5h sáng. Cả lũ kéo nhau ra bến xe Yên Bài bắt xe lên Trạm Tấu.

Bến xe thành phố Yên Bái

Trong đầu vẫn ám ảnh vụ bị chuyển xe. Và nó lại lặp lại thật. Tuy nhiên lần này là sự hỗ trợ của nhà xe. Chuyến bọn mình lẽ ra chỉ đi đến Nghĩa Lộ, anh lái xe cho nối sang chuyến khác lên thẳng Trạm Tấu để đỡ phải bắt chuyến khác. May quá.

Hãy cảnh giác cao độ với đồ đạc cá nhân khi ngủ trên xe khách. Như bạn trẻ này.

Ngồi trên xe nhìn ra ngoài cửa sổ bắt đầu cảm nhận được cảnh sắc đặc trưng của vùng núi phía Bắc.

Xe trả khách ở trước cửa nhà nghỉ Suối Tung, cũng chính là ngã ba lát nữa mấy thanh niên bản sẽ đón bằng xe máy lên tận Bản Công.

Lưu lại danh thiếp của nhà xe cho ai cần

Xe ôm trai bản

Quãng đường cũng tương đối xa và dốc, tưởng tượng mà tự đi bộ lên thì xác định mất nửa ngày chứ chả chơi.

Nhìn cảnh vật ở đây cảm thấy hứng thú đến lạ. Đúng kiểu “Yêee cuối cùng cũng sắp được leo rồi".

Ngay đầu Bản Công là nhà anh porter mà bọn mình gọi điện đặt trước. Bọn mình ăn trưa và nghỉ ngơi ở đây trước khi chính thức leo. 3 ông thanh niên trai tráng mà thuê đến tận 2 porter, lần này đúng là leo sướng hơn lần trước.

Team #3ae

Lúc này mình cũng không nghĩ là sẽ có một đêm ăn và ngủ trong căn nhà này. Một trải nghiệm bất ngờ ngoài kế hoạch có ở đoạn cuối.

Bản Công bắt đầu ở độ cao tầm 1.111m

Mình có đồ chơi mới là chiếc đồng hồ Casio Protrek PRW-3000, giấc mơ thời niên thiếu của mình. Chức năng thú vị nhất là hiển thị độ cao (Altimeter), la bàn điện tử (Digital compass). Thật ra để nghịch là chính.

Chức năng hiển thị độ cao có sẵn trên iPhone 6s Plus

Ngay sau khi mua đồng hồ thì mình mới để ý là chức năng la bàn (Compass) trên iphone từ 6s trở lên cũng có hiển thị độ cao khá chính xác. Phí tiền mua đồng hồ?

Lên đường

Tranh thủ ngủ 15 phút lơ mơ rồi bật dậy khăn gói lên đường. Lúc này đang là 1h30 chiều, thật ra toàn mấy đứa điên mới bắt đầu leo vào giữa trưa nắng như thế này.

Trong ảnh phía bên phải là hai anh porter bọn mình thuê cả chuyến. Rút kinh nghiệm lần trước, lần này bọn mình thuê trọn gói khứ hồi để không phải tự bê đống đồ xuống nữa. Lát nữa lên đến nơi thì hai anh ấy biến hình thành master chef luôn.

Có một đoạn dốc đầu tầm trăm mét lần lượt đi qua từng ngôi nhà của người dân trên bản này. Cảnh vật yên bình và dễ chịu như nó vốn thế.

Lần này trước khi bắt đầu leo bọn mình chấp hành nghiêm chỉnh kí tên vào bản cam kết không phá rừng hay không đốt rừng các kiểu, và đóng tiền bảo vệ rừng. Tiết mục này mới hơn so với lần trước. Anh cán bộ thấy có khách du lịch liền phóng xe từ dưới lên tận nhà anh porter để làm thủ tục.

Dốc không tưởng. Và không chỉ đoạn đầu.

Mấy thanh niên quen ngồi phòng lạnh lĩnh đủ những hơi thở khó nhọc sau vài trăm mét đầu tiên. Mình cũng cứ nghĩ tập chạy chăm chỉ hơn trước chuyến đi này sẽ đỡ mệt hơn nhưng rồi thấy không ăn thua. Tà Xùa cung này leo rất nhiều dốc và dốc rất dữ dội. Không biết có đi sai ko nữa T_T Hết con dốc này đến con dốc khác cứ dựng đứng và không đếm nổi những lần phải nghỉ chân để thở. Khác với Tà Chì Nhù khúc đầu thoai thoải lần lượt đi qua những “quả đồi" tạo cảm giác rất thư thái, đây toàn dốc đập vào mặt. Cứ chắc mẩm nốt con dốc này thôi chắc là hết rồi, nhưng càng leo càng chới với.

Như thường lệ, các anh porter mặt dửng dưng như không sau mỗi con dốc

Leo hơn một tiếng thì bắt gặp đàn dê độ 3 chục con đang ăn lá cây các loại. Dân ở đây vẫn nuôi dê và trâu chăn thả trên núi như thế này. Và một trong các con dê ở đây đã được vào thùng đá du lịch về Hà Nội. Mấy khi gặp dê núi hàng “thịn".

Cũng nghe nói là thời gian gần đây chính quyền hạn chế việc chăn thả gia súc quá tự do vì thế những cánh cổng bằng gỗ dùng để chặn dê thế này được dựng lên.

Khoảng 1 tiếng rưỡi sau khi leo thì các anh porter sẽ chỉ chỗ có dòng nước suối để lấy nước uống. Gọi là suối thôi, đây là kênh dẫn nước tự chế bằng vỏ chai lavie đủ để có dòng nước mát rượi rửa tay và uống được. Việc uống nước suối không thật sự được khuyến khích nhé, nhưng nói trước là ngon, ngọt và mát lạnh không thể tưởng tượng được. Lúc về mình còn để quên một chai trong balo và khi uống thử mẹ mình đã xác nhận là: ngon!

Bắt đầu có tí cảnh quan

Đi mãi rồi cũng đến đoạn sườn núi một bên và một bên là cảnh núi rừng quang đãng và hùng vĩ như mọi khi. Cảm thấy nhẹ nhõm và thoả mãn hơn một chút vì không phải cắm mặt vào mỗi con dốc đất đỏ khô như rang và liên tục đảo mắt hai bên tìm cành cây hay mỏm đá để bấu víu.

Cũng không thể tìm lại được cảm giác bất ngờ và choáng ngợp ở lần đầu tiên leo núi nữa. Lần này chỉ biết lặng im, hít thở, đưa mắt nhìn quanh cho thoả thích và đắm chìm trong cảm giác.

Thế rồi thì cũng đến mỏm đá Đầu Rùa™

Cảm ơn nhà tài trợ #Loi với GoPro Hero 5 black

Nếu như Ba Cây là cụm từ hay được nhắc đến khi leo Tà Chì Nhù thì ở Tà Xùa là Mỏm đá đầu rùa. Công nhận con người ta khéo đặt tên. Nếu không ai nói thì chắc cũng chả ai nhận ra, nhưng khi biết tên mỏm đá rồi thì “Ờ công nhận trông giống đầu con rùa thật".

Tranh thủ check-in và lướt insta (ko có 3G)
Mình thì thấy gần đấy có tảng đá giống hạt cà phê như này

Đến chỗ cắm trại

Những bước chân sau cùng trước khi lên đến chỗ cắm trại. Đến lúc này thì có lại được cảm giác lần trước: đói, mệt, hình ảnh con gà nướng thôi thúc trong tâm trí, trời thì đang tối sầm sập xuống.

Mất hơn 5 tiếng để đến đích. Cảm giác rõ là lần này leo nhanh hơn, nhưng lại không lên được đến cùng độ cao với hồi Tà Chì Nhù. Cảm thấy già đi.

Đi đường thỉnh thoảng phải ăn socola và xúc xích cầm hơn, và uống rất nước nhiều. Có thể đấy cũng là nguyên nhân ra mồ hôi nhiều và leo mất sức hơn, nhưng cũng tại nước suối ngọt mát quá mà.

Bữa tiệc 5★ bắt đầu

Lần này chuyên nghiệp hơn và không gặp rắc rối với bật lửa vì đã có các anh porter chu đáo. Nhìn đống lửa cũng thấy chuyên nghiệp :’(

Lên đến khu vực cắm trại thì đã thấy lửa nổi lên và các anh porter đang thoăn thoắt như con thoi sắp xếp đồ đạc và chuẩn bị nấu nướng. Thật là không có gì hối tiếc khi lúc này nhìn thấy mọi thứ đã bày ra trước mắt. Tất nhiên lều thì mấy anh em vẫn phải tự dựng. Gió ở đây rất to làm cho công cuộc dựng lều thêm phần khó khăn. Nhiệt độ ngoài trời xuống đến tầm 20 độ.

Ngay khi thấy gió quá to, vì sợ lửa cháy lan gây cháy rừng nên các anh porter phải đào hố. Ngoài ra còn làm thêm một cái “bếp” khác nữa để nấu cơm. Nhanh tay và chuyên nghiệp!

Bếp Hoàng Cầm chụp vào sáng hôm sau cho rõ

Có lẽ đây là phần “ngon” nhất của chuyến đi lần này

Sexy! (NSFW)
Rau các loại
Đây là hình ảnh cuối cùng ghi nhận sự điềm tĩnh trước khi lao vào nếm thử thịt nướng
Bữa tối có gì: gà nướng, lợn nướng, bắp cải, rau gì gì đấy giống cải xoong

Đúng là giây phút đáng mong chờ nhất trong ngày. Một bữa ăn đầy đủ còn hơn cả mong đợi. Không thể so sánh với những bữa buffet lẩu nướng mà lẽ ra giờ này đang ngồi với bạn bè ở dưới xuôi trong kì nghĩ lễ giải phóng. Ngược lại cũng không gì có thể so sánh được với bữa cơm này, ở độ cao 2300m, với gà và lợn đậm vị núi rừng củi lửa. Thật-khó-tả!

Trong phút chốc mình chợt nhận ra vậy là đã được ăn gà (gần) đúng kiểu lâu nay mình từng mong muốn khi thòm thèm xem clip youtube của channel này.

Giấc ngủ không yên bình

Ăn xong thì trời đã tối om. Mặt trăng lưỡi liềm và sao thì lêu hêu lác đác. No cái bụng chùng con mắt, mấy anh em rủ nhau đi ngủ sớm mai lấy sức leo tiếp đến sống khủng long huyền thoại.

Tuy nhiên giấc ngủ của tất cả đã bị phá tan tành bởi gió núi. Suốt đêm giấc ngủ chập chờn vì cái lều quằn quại sau những đợt gió to liên tiếp. Lắm lúc cảm giác như sập đến nơi, bạt lều còn phần phật ở sát trước mặt. Giờ thì hiểu thế nào là “gió vãi lều".

Đây là lều mình quay lại vào sáng hôm sau

Gió cứ như này thôi

Bình minh 2,300m

Ngủ cũng chả nổi nên dậy luôn vào lúc 5h sáng. Hí hửng chạy ngay ra ngoài lều để ngắm biển mây trong truyền thuyết…

Mây kiểu mù mịt

…Nhưng hơi buồn là chưa đủ độ cao nên mây vẫn xấu +_+ Ở tầm này bị bánh mì kẹp giữa bởi hai tầng mây nên không có cảm giác hùng vĩ đã mắt như hồi ở Tà Chì Nhù. Thôi thì mấy anh em hạ quyết tâm ăn sáng xong phải leo tiếp đến điểm cao hơn.

Lần này ăn sáng cũng hơi bị xịn. Các anh porter quá xịn dậy sớm nổi lửa đun nước và nấu mì thịt rau bắp cải. Lần này có lẽ là sướng quá so với qui định rồi. Mấy anh em vẫn quên không thằng nào mang cái cốc đẹp đẹp để làm quả ảnh sống ảo với tách cà phê nghi ngút khói buổi sáng sớm trên núi cao. Lúc này gió vẫn thổi căng, không khí vẫn hơi se se lạnh và cà phê gói trở nên đặc biệt ngon và đậm đà. Và sau cà phê, không quên tìm cho mình một góc vừa đủ khuất, vừa có view đẹp và thực hiện công tác đánh dấu lãnh thổ quen thuộc (⑉・̆⌓・̆⑉).

Mì tôm thịt lợn rau bắp cải và cà phê buổi sáng

Porter số một miền Bắc, anh Vàng A Cu™

anh Vàng A Cu™ ngồi bên cái bếp thứ hai, sáng hôm sau

Thằng bạn mình bảo anh này là porter được rất nhiều các bạn trẻ các thế hệ phượt thủ yêu mến và mệnh danh là porter số một miền bắc. Ngoài khuân đồ khoẻ và đôi chân thoăn thoắt như tất cả các porter khác, mình đặc biệt ấn tượng về skill nổi lửa nấu nướng nhanh gọn của anh và cả anh đi cùng nữa. Không để cho mình bất ngờ quá lâu, bạn mình giải thích là đàn ông Mông ai cũng nấu ăn và nấu ăn rất ngon.

Các bạn đi các chuyến sau nếu cần có thể liên hệ với anh Cu để đặt lịch, số điện thoại 0169 9595732.

Hướng đến sống khủng long

Sau một đêm gần như ngủ không ra gì và uể oải, tinh thần “leo cho hết 3 đỉnh Tà Xùa" đã xuống dốc trước rồi. Cũng may là sau khi ăn xong có khí thế hơn một tí, ba anh em quyết định cố đi “ngắm" sống khủng long huyền thoại cho biết và cho đỡ mất công lên tận đây. Và cũng vì được biết là đường đi đến đầu sống chỉ cách tầm 15 phút đi bộ thôi.

Chân mỏi, vai đau nhức là thế mà chỉ vài bước chân khởi động là đã lại thấy khoan khoái. Bước chân ngày một nhanh, hơi thở ngày một đều, cho đến khi đứng hình trước thực tại, chụp ảnh check-in và lầm lũi quay về :-<

Quay đầu là bờ

Đây nó đây

Cũng đẹp, cũng lãng mạn khi gió thổi mây bay là là đổ bóng lên hai bên sườn núi.

Mình hí hửng xung phong khai phá trước để xem liệu có ra được đến chỗ giữa bức hình kia không. Nhưng mình chùn. Đến đoạn vách dốc thẳng đứng xuống là bỗng mình thấy nhớ cơm mẹ nấu. Cho nên mình quay đầu là bờ.

Nhất quyết check-in được phát

Rồi về trong ngậm ngùi tiếc nuối.

Ra về

Toàn cảnh bãi dựng lều

Trở xuống bãi cắm trại, nhanh chóng xếp lều và không quên dọn rác và túi nilong. Lúc này kế hoạch leo 3 ngày 2 đêm bị rút ngắn còn thừa ra một ngày nên bọn mình quyết định ngủ lại một đêm ở nhà anh porter trước khi sáng sớm hôm sau lên đường về Yên Bái.

Trên đường về vẫn luyến tiếc lưu lại ít hình ảnh Tây Bắc

Nửa ngày cùng người Mông

Nhìn thấy có nhà phía trước là chân cẳng rã rời thế mới lạ. Đặt mông ngồi xuống khúc gỗ một lúc thôi mà đầu gối đau nhức và đặt biệt là lòng bàn chân tê dại không đứng dậy nổi. Các anh porter vẫn tranh thủ chạy xe máy xuống thị trấn để mua nước mía bò húc revine các kiểu.

Ngồi hít thở ngắm trời mây, chờ phiên nhau đi tắm và chờ tới bữa tối. Hé lộ: bữa tối có bộ lòng dê.

Để ý đoạn cuối clip hình như bà gà này thấy trẻ con hàng xóm sang ăn tranh nên đá bay ra ngoài.

Nhà người Mông (phiên bản nâng cấp)

Nhà dựng bằng gỗ, mái tôn xi măng, nền đất. Trong nhà đã có điện đầy đủ, nước dẫn từ suối xuống tận nơi, ti vi tủ lạnh tủ đông đủ cả (chắc để bảo quản thịt tươi sống). Trời nóng thế này còn thấy mát, chắc mùa đông sẽ rét lắm đây.

Lượn lờ xuống bếp mới lại thấy cảnh bếp lửa mà mình vẫn mong đợi. Không lẽ lại thấy đôi ba cái ấm đun nước siêu tốc ?!

Giết dê

Con dê độ 20kg nhanh chóng bị hoá kiếp. Mình tiếc là ngủ thiếp đi lúc các anh ấy thui rơm tại chỗ. Cái này ở dưới xuôi chắc toàn dùng đèn khò và bôi kẹo đắng chứ ko sẵn rơm rạ xịn như ở đây.

Chỗ giết dê
Tình cờ bắt gặp cảnh các bé đang wefie tự sướng

Bữa cơm với anh em người Mông

Bữa cơm cuối ngày đạm bạc thôi. Tất cả những gì trong bụng con dê được cho lên mâm. Trong ảnh này còn thiếu hai bát tiết canh dê to đùng.

À kia rồi là hai bát tiết canh dê ở góc trên bên trái.

Còn một món nữa mình mới biết và được ăn lần đầu tiên, là Nậm Pịa. Thằng bạn bảo cứ ăn đi rồi nói nó là cái gì. Thật ra mình ăn thấy đắng ngắt, một lúc sau thấy có vụ đậm đậm bùi bùi. Trong đầu lúc ấy cũng đinh ninh là trước giờ có nghe nói món gì ở mấy vùng núi mà thành phần có cả shit động vật +_+ . Hoá ra là đúng thế thật.

À mà đàn bà con gái người Mông ở đây hình như không ăn cùng mâm với đàn ông, hay là chỉ lúc nhà có khách thì mới thế hay sao ấy. Lúc ăn mình thắc mắc quái lạ lúc chiều còn thấy rất nhiều phụ nữ mà đến lúc bê mâm lên chỉ nghe thấy tiếng nói rì rầm ở dưới bếp.

Tắm lộ thiên. WC vui cùng thiên nhiên

… cũng là chỗ tắm

Có thắc mắc là hình như mình dùng trùng ảnh minh hoạ? Không nhầm đâu, đấy phòng tắm đấy. Bên kia là quay mông vào cây và núi, không sợ ai nhìn trộm hehe. Vừa uống nước suối và giờ thì tắm nước suối. Mát lạnh như nước ngọt tắm tráng mỗi lần đi biển.

Còn đây là WC, đã là bản nâng cấp có mái che rồi ấy. Phải đi mấy chục mét đường đồi vòng xuống dốc mới đến được. Bên trong chả có gì có mỗi… à mà thôi ứ tả lại đâu.

WC

Bình minh trên Bản Công

Đẹp. Thiên nhiên là bậc thầy về màu sắc. Những dải màu gradient tuyệt vời nhất của thiên nhiên chỉ có ở cảnh bình minh và hoàng hôn. Giờ thì mình hiểu tại sao người ta cứ thích kéo nhau đi ngắm mấy cảnh này.

Hai ảnh trên là Before và After lúc mình chui ra từ cái WC đã kể ở phần bên trên.

Bắt xe về Hà Nội. Tạm biệt Trạm Tấu

Tạm biệt Trạm Tấu một lần nữa trong vòng chưa đầy 1 năm. Hết hai đỉnh Tà rồi không biết sẽ còn quay trở lại nữa không.

Bọn mình lại bắt xe về bến xe Yên Bái, sau đó tìm được xe về Mỹ Đình. Chuyến đi thế là kết thúc ngon lành trọn vẹn, trừ việc đến chuyến xe cuối thì cái bọc rain cover của ba lô bị rách. Buồn 1 phút.

Cảm ơn team #3ae vì một chuyến đi vui vẻ nữa.

Bài viết được đặt bút ở độ cao 11,300m. Thật đấy.

--

--

Hieu Pham
#hieugoesto

I'm a Frontend Engineer in Singapore. I might care about user experience more than your UX designer · https://hieugoesto.com