#24HĐi: “Lúc Sài Gòn ‘trở bệnh’ nặng nhất ai cũng nghĩ tôi ham tiền nên mới ra ngoài làm việc”

Duyen Tran
lozi-teamblog
Published in
4 min readNov 26, 2021

#24hđi là series ghi lại những cuộc hành trình từ các chiến binh áo đỏ Loship. Họ mang trong mình vô vàn câu chuyện buồn vui khác nhau, nhưng hơn hết, ở họ đều toát lên sự chân thành, dễ thương, gần gũi như chính công việc mà họ đang làm.

Bài viết gốc được đăng trên kênh thông tin The Millennials Life!

50 tuổi tui mới đi “làm công” lần đầu tiên. Ngày xưa tui làm nghề sửa xe từ năm 14 tuổi rồi gắn bó riết đến ba bốn chục năm. Trước đó tui không biết nghề shipper là gì, giao hàng ra sao, điện thoại còn không biết xài nữa là. Lúc chưa rành cách chạy ship nên tui bị phạt hoài à, nhưng mà bây giờ tui chuyên nghiệp rồi nha, đơn nào tui cũng nhận hết. Tui thấy thao tác sử dụng trên Loship cũng dễ nhớ, dễ hiểu, dùng riết thì mình quen thôi, thoáng cái đã được 2 năm rồi.

Nghề shipper này nếu chịu khó chạy tà tà từ sáng đến chiều cũng kiếm được 300–400 ngàn một ngày, đủ để trang trải chi tiêu trong nhà. Tui lớn tuổi rồi, mà cũng không có kinh nghiệm gì ngoài cái nghề sửa xe, bây giờ như vậy ra ngoài thì ai mà nhận tui. Thời buổi này kiếm tiền khó lắm, không phải đơn giản đâu. Nên có được việc để làm mỗi ngày là cũng mừng rồi.

Lúc trước tui chạy dữ lắm, từ 6h sáng đến 11h khuya luôn. Mà bây giờ chạy không nổi nữa, tới cỡ 9–10h đêm là tui về rồi. Tui đặt cho mình mục tiêu hoặc là 400.000/ngày, hoặc là 200.000/ngày. Nếu ngày hôm đó tui nhắm chạy được 400.000 thì tui sẽ cố gắng đạt được, lúc đó dù 8–9h, hay 10h tối thì tui cũng phải ráng mà chạy. Còn nếu không đủ 400.000 thì thôi hôm đó mình nghỉ sớm, coi như giải lao một bữa. Đợt dịch vừa rồi có rất nhiều người bị thất nghiệp, mất việc làm, nên có được công việc shipper để làm vào lúc này tôi cũng tự thấy may mắn.

Ở nhà riết thì đầu óc mình bạc nhược lắm

Mà lại còn thêm vụ nhậu nhẹt nữa, trước tôi toàn nhậu lai rai với mấy ông bạn nhà. Nhờ đưa hàng mà tui cảm thấy khỏe và thoải mái hơn. Ngõ ngách nào tui cũng đi được, tui hông ngán ở đâu hết.

Giai đoạn Sài Gòn “trở bệnh” nặng nhất cũng là thời điểm tui làm việc hăng say nhất. Lúc đó điện thoại tui nổ đơn liên tục, mình có giấy tờ đầy đủ thì qua các chốt chặn không sợ, nhưng gia đình tui thì lo sợ sức khỏe, nói tui ở nhà đi đừng lang bạt ngoài đường nữa, mà trên đời này việc gì cũng phải đánh đổi hết. Nếu sự đánh đổi đó đáng giá, thì tui sẽ chọn hy sinh để đánh đổi. Nhiều người nghĩ mình tham tiền mới ra ngoài làm việc trong thời điểm dịch bệnh, nhưng mà mình biết còn nhiều người họ đang rất cần mình, cần có những shipper như mình ra ngoài giao thực phẩm thì người dân mới yên tâm ở nhà được.

Câu chuyện trên được chia sẻ bởi chú shipper Phạm Duy Khánh. Câu chuyện của chú Khánh để lại cho chúng tôi ấn tượng về nét đẹp ở một người lao động chân chính, lạc quan, cần mẫn bất kể chú đã bước vào giai đoạn cần được nghỉ ngơi của một đời người. Vào độ tuổi 52, chú không còn đặt nặng mục tiêu cho quãng đời còn lại của mình để kiếm tiền, nhưng mái tóc đã chuyển màu muối tiêu và đôi tay chai sần dãi dầu mưa nắng ấy vẫn không quên dành cho mình một cột mốc, một động lực để hoàn thành mỗi ngày.

Hơn ai hết, chú hiểu được rằng phía sau sự hài lòng và niềm vui của từng khách hàng là sự chờ mong của gia đình mỗi khi chú trở về sau một ngày dài lăn trải ngoài phố thị.

📣 Mỗi dặm đường bình thường là vô vàn câu chuyện phi thường. “24h Đi” là chuỗi những chia sẻ ngắn trên vạn dặm đường của các shipper do The Millennials Life Loship hợp tác sản xuất.❤️

💥Theo dõi Loship để cập nhật thông tin mới nhất:

--

--

Duyen Tran
lozi-teamblog

A highly responsible, results-driven, and detail-oriented individual with 5+ years of experience in public relations, communications, and content marketing.