#HumanofLoship: Đỗ Văn Huy - Loship Driver Center Lead: “Cứ tập trung làm thôi,rồi mọi thứ sẽ đến.”
Có dịp trò chuyện với anh Huy sau 2 năm kể từ bài phỏng vấn đầu tiên, ở thời điểm hiện tại, người anh với dáng vẻ cao gầy mảnh khảnh nhưng không kém phần gan lì ấy đã lên vị trí Loship Driver Center (LDC) Lead kèm theo nhiều trách nhiệm và trọng trách hơn. Hãy cùng chúng tôi gặp anh Đỗ Văn Huy trong số Human Of Loship kì này để lắng nghe anh chia sẻ về những áp lực mà anh phải đối mặt mỗi ngày cũng như cách mà anh vượt qua khó khăn cùng vai trò và tinh thần trực chiến được đặt lên hàng đầu trong công việc của mình.
Hi anh! Được biết anh Huy đã làm việc tại Loship từ tháng 12/2017, sau quãng thời gian dài gắn bó như vậy, cảm giác hiện tại của anh có gì khác so với trước đây không?
Khác biệt hoàn toàn luôn chứ! Anh bắt đầu đến với Loship khi anh là một người chiến binh Loship. Lúc đó anh chỉ biết được là tôi đi đơn như vậy, thì ngày tôi kiếm được bao nhiêu tiền, đi được bao nhiêu đơn thôi.
Còn khi đã chuyển qua công việc văn phòng, anh cần có nhiều trách nhiệm hơn, anh phải giải quyết được những vấn đề liên quan đến chiến binh, đơn hàng và cả về quán, làm sao để người chiến binh có một môi trường làm việc tốt nhất, để cho khách hàng có một trải nghiệm tốt nhất.
Như em cũng biết, sự cố về đơn hàng luôn diễn ra hằng ngày, thậm chí hằng giờ. Công việc của anh là giải quyết nó dưới góc nhìn công ty, dưới góc nhìn của các quy định để đảm bảo quyền lợi của các bên.
Công việc hiện tại đòi hỏi anh phải mang trên mình nhiều trách nhiệm và nghĩa vụ hơn, và nó thôi thúc anh phải làm việc vì nhiều người hơn.
Một ngày làm việc của anh tại Loship sẽ trông như thế nào?
Một ngày của anh bắt đầu bằng việc kiểm tra tất cả các sự cố mà công ty và bộ phận chăm sóc khách hàng báo lên, có bao nhiêu đơn hàng xảy ra sự cố, bao nhiêu vấn đề gặp phải trong ngày hôm qua, sự cố nào đã giải quyết, sự cố nào chưa giải quyết. Sau đó, anh kiểm tra toàn bộ các yêu cầu rút tiền của tài xế để xem có yếu tố nào liên quan đến việc gian lận hay không.
Sau quá trình đó là bước kiểm tra tất cả các đơn hàng cần vận hành trong quá trình đi đơn, đến cuối ngày thì anh tổng kết và thống kê lại, cũng như sẽ làm việc với team của mình để không bỏ sót bất kỳ case nào xảy ra trong hôm đó.
Tính chất công việc cần giải quyết những vấn đề, khiếu nại của shipper, chắc chắn sẽ không ít lần anh gặp phải những tình huống căng thẳng. Đã có bao giờ anh cảm thấy lo sợ và muốn bỏ cuộc?
Sợ thì cũng có chứ em, nhưng chắc chắn không phải chỉ vì thế mà mình dừng lại công việc được. Không có điều gì tốt nhất bằng việc đối mặt với nỗi sợ, giữ tinh thần lạc quan và từng bước vượt qua nó cả. Những lúc căng thẳng, anh thường trồng cây, đọc sách hoặc hỏi ý kiến từ những anh chị lớn. Anh vẫn hay gọi vui công việc của mình là “quản trị rủi ro”, và luôn tự nhủ là rủi ro nào anh cũng “quản trị” được hết. (cười)
Cần hiểu rõ mình đang làm việc với mục đích gì, mình mang lại giá trị cho ai, trách nhiệm của mình ở đâu trong vấn đề đó, xong rồi mình sẽ vượt qua được thôi.
Anh nghĩ như thế nào về vấn nạn gian lận đang xảy ra trong cộng đồng shipper mình? Trong quá trình xử lý gian lận, anh đã gặp phải những khó khăn gì?
Quá trình xử lý gian lận, anh bị đe dọa cũng có, mua chuộc cũng có, anh phải tìm hiểu về việc làm thế nào để biết đâu là gian lận, ví dụ như người ta đang gian lận điều gì với mình, người ta đang trục lợi điều gì với mình. Có rất nhiều vấn đề xảy ra trong việc gian lận, và gian lận thì ngày một tinh vi chứ không chỉ dừng lại ở đó. Mình luôn phải tìm cách giảm thiểu đi những rủi ro có thể xảy ra, giảm thiểu đi số tiền công ty đang phải chịu để dùng số tiền đó cho mục đích chính đáng hơn.
Em cảm thấy công việc mình đang làm cũng đồng nghĩa với việc lấy lại sự công bằng cho những shipper hoạt động một cách chân chính, lấy lại được những thất thoát cho công ty để xây dựng một cộng đồng shipper lành mạnh hơn, văn minh hơn đúng không anh?
Uhm đúng rồi, em có thể hiểu là nếu như mình thỏa hiệp hoặc im lặng với gian lận, thì đồng nghĩa với việc công ty đang bị chảy tiền một cách rất vô lý, trong khi đáng lẽ số tiền này có thể dùng cho những việc khác có ý nghĩa hơn. Và nếu như mình không nghiêm tay với gian lận, thì cộng đồng chiến binh sẽ không ai tin tưởng mình cả, và những người chiến binh sẽ không có được một môi trường làm việc văn minh.
Khi anh nhìn sự việc theo góc nhìn đó, anh cảm thấy nếu bây giờ anh buông xuôi hoặc bỏ qua, làm ngơ với nó, thì những cô chú, anh chị em đang chạy Loship sẽ cảm thấy rất buồn và thất vọng khi phải đối mặt với những sự việc như vậy.
Nhưng có bao giờ anh nghĩ rằng việc mình làm ở hiện tại sẽ gây ra xung đột cho những shipper khác và nói những lời không hay về mình không?
Anh nghĩ là anh đã nghe đủ nhiều những lời không hay về anh rồi. Đôi lúc anh cũng mông lung rằng, thật sự mình có giống như vậy hay không, nhưng sau đó thì anh lại nghĩ khác: Rốt cuộc mình làm công việc này là vì trách nhiệm của mình, vì mong muốn giải quyết toàn bộ nhu cầu, sự cố cho những người chiến binh, vì mong muốn tạo ra một cộng đồng chiến binh lành mạnh, cũng như mang đến cho khách hàng Loship một trải nghiệm tốt nhất. Chỉ vậy thôi.
Vậy em có thể hiểu rằng, phiên bản Huy ngày hôm nay đã đủ vững vàng và không còn bị tác động bởi những lời nhận xét tiêu cực?
Anh ngày hôm nay đã đủ vững vàng, nhưng để mà nói anh không còn quan tâm đến những lời người khác nói thì cũng không đúng, chỉ là anh nghĩ rằng do họ chưa tiếp xúc đủ nhiều với mình, chưa làm việc chung với mình và cùng mình nhìn vào một vấn đề. Nên anh luôn tâm niệm rằng họ nói gì cũng được, miễn là mình vẫn luôn lắng nghe và kiểm tra xem những điều họ nói có đúng hay không.
Nếu những điều đó là đúng thì anh sẵn sàng lắng nghe và khắc phục. Nói không quan tâm thì anh nghĩ cũng không nên, vì nhìn chung thì lời nhận xét sẽ luôn là những điều tiêu cực, vậy nên việc mình lắng nghe, tìm ra những điểm thiếu sót để khắc phục là điều nên làm chứ.
Tạm bỏ qua những sự cố, anh hãy chia sẻ về những kỷ niệm vui trong công việc nhé.
Kỉ niệm vui cũng có nhiều chứ, nhưng vốn dĩ tính chất công việc của anh toàn xoay quanh những con số và đơn hàng sự cố thôi, nên đâm ra mỗi ngày là một áp lực riêng, vì vậy anh thường ghi nhớ những niềm vui từ những điều rất nhỏ. Như là chiến binh họ kể với anh về niềm vui khi gặp khách hàng dễ thương là như thế nào, niềm vui khi được khách hàng bo là như thế nào, một ngày kiếm được bao nhiêu tiền.
Niềm vui của anh đến từ những đơn hàng thành công của chiến binh, từ chủ quán khi họ bán được đơn, từ khách hàng khi họ review hài lòng về dịch vụ. Vì anh đọc hết được những bình luận của khách hàng, chủ quán để xử lý những vấn đề đang xảy ra mà, nên đối với anh niềm vui là những điều như thế.
Trong chặng đường sự nghiệp của mình, anh đã có quãng thời gian chuyển hướng qua những công việc khác nhau, từ họa sĩ vẽ truyện tranh, đến shipper, và bây giờ là LDC Lead. Anh có thể chia sẻ suy nghĩ của mình trước mỗi chặng đường thay đổi như vậy không?
Anh cảm thấy rất may mắn khi đã từng thử qua rất nhiều ngành nghề, hầu như công việc nào anh cũng thử làm một chút. Làm họa sĩ nó đến từ sở thích của anh, ngày xưa anh cũng bay bổng lắm, anh thích vẽ nhiều thứ, vẽ cũng là một cách truyền tải được những cảm xúc của anh qua những tấm hình.
Nhưng tới một thời điểm, anh tự hỏi rằng công việc này mình sẽ làm đến bao giờ, anh không thấy được phương hướng nào rõ ràng. Thế là anh nghiêm túc suy nghĩ lại và tìm kiếm những công việc có giá trị và ý nghĩa với mình và những người xung quanh hơn. Và rồi anh đã chọn Loship và gắn bó đến tận bây giờ, bắt đầu từ việc làm shipper.
Trong giai đoạn làm shipper, liệu có bao giờ anh cảm thấy không hài lòng về những chính sách của công ty và muốn đề xuất, góp ý để thay đổi không?
Có chứ, bất cứ một người chiến binh khi chạy xe, họ sẽ luôn có những bức xúc riêng, đôi khi là những điểm rất nhỏ thôi. Có khi là việc khách hàng đánh giá không đúng, hay đi đơn hàng sai, thời điểm đó anh cũng chưa thể hình dung về việc tại sao mọi thứ lại vận hành như vậy. Nhưng sau này khi anh tiếp cận được với quy mô của ngành nghề này, anh mới thấy ah, thì ra mọi thứ nên như vậy.
Khi bắt đầu tiếp xúc với ngành nghề, làm những công việc liên quan đến thanh toán, tìm hiểu gian lận và giải quyết xung đột, anh mới hiểu ra bản chất của sự việc là gì, và gốc rễ vấn đề đến từ đâu. Anh nhận ra ngày xưa mình đã từng chi li với những thứ quá nhỏ bé và vô lý.
Một người chị đi trước đã từng khuyên anh rằng: “Nếu em cứ mãi nhìn ở hiện tại sẽ rất khó, thay vào đó, em hãy nhìn vào tương lai và đặt niềm tin vào nó thử xem. Em có tin rằng công ty mình sẽ trở thành một đế chế hay không?” Và anh đã bị ám ảnh bởi câu nói đó, nó theo anh suốt đến thời điểm hiện tại. Anh luôn tin rằng Loship sẽ trở thành một đế chế là anh cố gắng mỗi ngày để góp phần giúp công ty tiến gần mục tiêu đó.
Từ một anh shipper và trở thành quản lý, đó là một chặng đường đầy tự hào anh nhỉ?
Nói chung mọi thứ cũng là một cái duyên thôi! Như anh nói ban đầu thì anh cũng không mong đợi là mình sẽ đạt đến vị trí này, anh cứ cắm đầu vào làm thôi, làm từ những thứ nhỏ nhặt nhất, có công việc thì cứ làm, và cứ làm suốt như vậy. Nếu làm không được thì mình tìm cách hỏi những người xung quanh, học cách giao tiếp, trò chuyện. Dần dần anh chị mới thấy là mình giải quyết được và làm nhanh thì sẽ giao cho mình nhiều việc hơn. Tóm lại là mình cứ học và làm mỗi ngày.
Anh cảm thấy công việc mình làm mang lại thu nhập và niềm vui cho những người lao động, và đây là công việc ý nghĩa và vinh hạnh đối với anh. Anh cũng không có suy nghĩ gì khác ngoài việc cứ làm, thế thôi.
Nếu có một cơ hội để giãi bày với các shipper về những điều còn khúc mắc, anh sẽ muốn nói gì với các shipper để họ có thể hiểu hơn về anh?
Anh nghĩ mình cũng không có quá nhiều điều để giải thích rằng anh là người như thế nào. Những người chú, người anh đã từng tiếp xúc và trò chuyện lâu với anh sẽ biết được anh là người ra sao, vì trước giờ anh luôn có một quan điểm trong công việc rất rõ ràng và công minh. Mọi người cứ nói chuyện với Huy, cứ làm việc với Huy, đúng là đúng, sai là sai, không bao giờ mọi người đúng mà Huy cho rằng mọi người sai cả, nó xuất phát từ công việc và quy tắc thôi.
Sau giờ làm, anh thường dành thời gian cho bản thân như thế nào?
Sau giờ làm thì anh vẫn…làm! Dù lâu lâu anh vẫn dành thời gian để vẽ vời, nghe nhạc, xem phim hoặc ra quán cà phê uống một ly nước. Có một điều em có thể chưa biết là đôi khi anh vẫn mặc áo chiến binh và… đi đơn. Anh muốn tìm hiểu xem chiến binh nhà mình thường gặp phải những vấn đề gì khi đi đơn, họ có gặp khó khăn hay trục trặc trong quá trình đi đơn hay không. Sau giờ làm anh cũng hay chơi game, anh thích chơi game để thư giãn đầu óc, đó là những việc mà anh thường làm mỗi khi rảnh.
Cảm giác khi bây giờ khoác lên mình chiếc áo chiến binh và đi đơn như thế nào anh nhỉ?
Vốn xuất thân từ tầng lớp bình dân, ba mẹ anh cũng là những người lao động bình thường, vậy nên khi được quay về cảm giác là một người chiến binh đi giao từng đơn hàng, gặp phải những tình huống rất bình thường, rất xã hội, rất đời, anh nghĩ là một trong những điều mà anh thấu hiểu và thông cảm nhất cho chiến binh .
Suy cho cùng, những người chiến binh họ cũng chỉ mong muốn có một cuộc sống tốt đẹp hơn mà thôi, anh cảm nhận được rất rõ điều đó qua từng đơn hàng và mỗi lần mình đi đơn.
Anh thường là một trong những người ở lại công ty trễ nhất, khoảng 8,9h tối anh mới tan làm phải không?
Anh cứ cắm đầu làm và làm thôi, công việc còn thì mình làm, khi nào mọi thứ ổn thỏa hết, thì mình mới tắt máy, ngừng việc và đi về.
Anh vẫn luôn nói với team của mình rằng bất cứ lúc nào, khi mình xuất hiện, với mọi công việc được gán tên mình, thì mọi thứ phải được giải quyết ổn thỏa. Mình cứ làm đến khi nào cái này ok rồi, cái này ổn rồi, thì mình mới nghỉ. Nên các bạn cứ hỏi tại sao anh hay về trễ, vì công việc chưa xong, các bạn còn tag tên anh, các bạn còn kiếm anh, thì anh vẫn còn làm, dù công việc đến 1,2h sáng. Lâu lâu anh vẫn thức đến sáng để bắt gian lận, vì gian lận thì thời gian nào cũng có thể thực hiện được hết, và cũng có rất nhiều chiến binh chạy đơn tới tận 3,4h sáng. Nên còn đơn hàng, còn vấn đề phải giải quyết, thì mình còn làm thôi.
Bài học lớn nhất anh học được tại Loship là gì?
Đó là sự yêu nghề, có nghĩa rằng mình tin công việc mình đang làm là đang giúp đỡ cho những người yếu thế, những người mà trong xã hội họ ít khi được quan tâm, được coi trọng. Bản thân anh may mắn khi được đón nhận sự yêu nghề đó từ anh Trung CEO, và điều anh làm là truyền lại cho những người xung quanh anh.
Anh Trung với anh thì có nhiều bài học khác lắm, chẳng hạn như dám đối mặt, dám làm, dám chịu, giải quyết vấn đề một cách đàn ông nhất. Khi tôi xuất hiện, thì tôi phải giải quyết xong vấn đề đó.
Nếu có 1 lời khuyên dành cho những bạn muốn dấn thân vào vị trí này, anh nghĩ đó sẽ là gì?
Theo anh nghĩ là đơn giản mình có sức trẻ, sức khỏe, dám nghĩ, dám làm. Mình “phiêu” với nghề, đừng quá suy nghĩ về những việc xa xôi như mình phải lên được vị trí ông này bà kia, cứ có công việc là làm, làm trong mức tốt nhất có thể, nhanh nhất có thể.
Khi tôi xuất hiện — mọi vấn đề phải được giải quyết — đó là lời khuyên đắt giá nhất mà anh được nhận.
Cảm giác đầu tiên của anh như thế nào lúc nhận được mail khen thưởng cho những cống hiến của mình?
Anh khá bất ngờ, anh cũng không nghĩ mình được khen thưởng và mọi người nói về nó. Anh chỉ nghĩ đơn giản rằng, đây là công việc mình phải làm, ai nói gì thì anh vẫn làm công việc đó, khi nhìn lại thì mới thấy con số khổng lồ như vậy. Trên tinh thần không bao giờ thỏa hiệp với gian lận, và anh cứ thế mà tiếp tục làm thôi.
Với anh, mình cứ làm đi đã rồi mọi thứ sẽ đến.
Không ai là số 0 — Một anh bảo vệ trở thành trưởng nhóm quản lý kho, hay một bạn tài xế được thăng tiến thành trưởng bộ phận quản lý shipper. Mọi giấc mơ đều có thể diễn ra tại đây. Cảm ơn anh rất nhiều vì đã dành thời gian cho buổi nói chuyện hôm nay!
💥Theo dõi Loship để cập nhật thông tin mới nhất:
- Fanpage: fb.com/lozi.team
- Linkedin: linkedin.com/lozi
- Twitter: twitter.com/LoshipVN
- Instagram: instagram.com/loshipvn/
- Spotify: open.spotfify.com/lifeatloship