Đây là…

N. T. Anh
taphoangontu
Published in
2 min readMay 11, 2021

Chủ Nhật. Ngày vẫn nắng nóng. Nếu nằm dài trên giường không làm gì thì thật có lỗi với lương tâm. Tôi lia mắt nhìn bộ sách “Đây là…” của nhà xuất bản Đông A. Đây có lẽ là thời cơ có một không hai để luộc nhừ bộ sách. Trong đợt cách ly tưởng chừng không hồi kết này, tôi nhận ra 24 giờ đủ dài để con người hoàn thành mọi việc. Cuộc sống bộn bề trước đây khiến tôi băn khoăn liệu chuỗi ngày ấy chẳng qua là một giấc mơ dài? Tôi đã làm gì? Chỉ cần đi đi về về, dạy hai tiết và soạn thảo giấy tờ là đủ hết một ngày.

Ánh nắng chói chang nhuộm vàng cả căn phòng. Mặc cho luồng gió mát từ máy lạnh, mồ hôi vẫn chảy dài từ thái dương. Tôi ôm bộ sách, nép mình vào góc phòng rồi lật giở từng trang một.

Nhà nghệ sĩ đối với tôi luôn là những con người quả cảm. Để dấn thân vào lãnh địa sáng tạo chưa một ai dám đi, chấp nhận mọi chỉ trích từ xã hội để theo đuổi đam mê, chẳng mấy ai làm được. Nhiều người hay nhầm tưởng nhà nghệ sĩ là những con người nổi loạn, thậm chí thác loạn. Nhưng điều đó không đúng, có lẽ chỉ với một số ít. Nhà nghệ sĩ thực chất là nhà nghiên cứu. Họ chịu thử nghiệm để tìm ra phương thức làm việc, công cụ và ý tưởng tối ưu nhất, thể hiện “đúng” thế giới quan của họ. Vì vậy có thể nói nhà nghiên cứu cũng là một người nghệ sĩ. Họ tương đồng với nhau ở trí tò mò và việc dám chất vấn luân thường đạo lý để tìm ra sự thật, chính xác hơn là sự thật “đúng” với họ.

Mà sự thật thế nào mới là “đúng”? Có lẽ chẳng có thứ gì đúng và mọi thứ đều đúng. Việc tuyệt đối hoá, ở một mức độ nào đó, luôn phản ánh sai lệch, đồng thời việc tương đối hoá không bao giờ đem lại câu trả lời cụ thể. Khách quan mà cũng phải chủ quan. Những sự thật cá nhân là một trong nhiều mặt của một sự thật tổng thể. Nếu không có những con người quả cảm, dám lên tiếng để truyền đạt sự thật của họ thì những trải nghiệm của loài người sẽ bị bó hẹp trong một khuôn khổ duy nhất.

Mặt trời khuất dạng sau dãy nhà cao tầng. Căn phòng tràn ngập ánh nắng dần bị bóng tối và khí lạnh chiếm lĩnh. Dẫu vậy, chưa lần nào tâm trí tôi rạng rỡ và lòng tràn ngập nhiệt huyết cống hiến như ngày hôm ấy.

--

--