Về với cát bụi

N. T. Anh
taphoangontu
Published in
4 min readJun 30, 2021

--

English title: Nomadland

Length: 1h 47min

Genre: Drama

*Spoiler Alert*

Nomadland (2020) làm mình nhớ đến Into the Wild (2007). Cả hai đều xoay quanh nhân vật khao khát tự do, muốn sống một cuộc đời du mục. Nhưng so với kịch bản dựa trên sự kiện có thật của Into the Wild, Nomadland chưa đủ sâu xa và thuyết phục. Xem đến phút cuối cùng, mình vẫn không có được cảm giác bồi hồi mà một bộ phim đoạt giải Oscar có thể đem đến.

Nguồn: Google

Năm nay tôi sẽ 75 tuổi. Tôi nghĩ tôi đã sống một cuộc đời khá tốt. Tôi đã chiêm ngưỡng một số điều rất tuyệt vời… Tôi cảm thấy tôi đã làm đủ rồi. Cuộc sống của tôi đã được hoàn thiện. Nếu như tôi chết ngay lúc đó thì cũng ổn thôi.

Swankie thông báo với Fern về bệnh tình của mình. Cả hai sau đó chia tay nhau để rong ruổi những bến đỗ mới. Đây là cảnh duy nhất có sức nặng với mình. Nó gợi nhớ tới nỗi buồn cô độc của Chris khi cậu trút hơi thở cuối cùng giữa thiên nhiên hùng vĩ nhưng quá lạnh lùng và hà khắc. Với Fern, mọi chuyện có vẻ dễ dàng hơn khi xuyên suốt cuộc hành trình, bà gặp gỡ những người bạn vô cùng thân thiện luôn sẵn sàng giúp đỡ bà.

Into The Wild (2007)

Có lẽ Fern cũng có những trải nghiệm không hay nhưng bộ phim không chia sẻ những lát cắt ấy. Vì vậy mà nó trở nên một chiều, “quảng cáo” cho người xem những phần đẹp đẽ nhất (xấu cũng không quá xấu) của lối sống du mục. Thêm vào đó, kịch bản của Chloé Zhao chỉ khai thác góc nhìn của những ai chọn lối sống này. Mặc dù xuất phát điểm Fern cũng vì bất đắc dĩ nhưng đến cuối phim bà chọn rời bỏ tổ ấm đang mời gọi mình để leo lên chiếc van và đi tới vùng đất mới.

Vậy còn trải nghiệm của những ai bắt buộc phải sống trong xe, ăn đồ hộp và không bao giờ được ngủ ấm? Ngay cả Dave — người sau này quay về với gia đình cũng không thực sự ghét bỏ lối sống du mục. Giả sử bộ phim xây dựng một nhân vật phụ cũng bất đắc dĩ nhưng không chấp nhận được mất mát và luôn gặp xui xẻo với lối sống này thì Fern cảm nhận thế nào? Bà còn cảm thấy hài lòng với đời du mục? Hay cũng cảm thấy bản thân thật khổ sở?

Khi nỗi đau đã vơi đi phần nào và mất mát ta phải hứng chịu không thể lấy lại được thì chẳng phải sẽ tốt hơn là ta cũng ra đi, bỏ lại mọi thứ để đầm mình trong những điều ta chưa biết. Quyết định của Fern không quá khó hiểu và phần nào đó là quyết định đúng đắn duy nhất.

Nhưng phép thử cho Fern chưa đủ chắc chắn vì nếu, như người xem thấy, mọi khổ cực đều trong tầm chịu đựng và sự sung túc kia không đủ hấp dẫn thì không quá khó để xách ba lô lên và đi, đặc biệt là khi con người không còn gì để mất.

Cinematography trữ tình mãn nhãn nhưng mạch phim lê thê và kịch bản còn thiếu sót của Nomadland chưa thể đem đến trải nghiệm toàn vẹn cho người xem.

--

--