Half-marathon đầu tiên chạy chân đất

Ngoc-Anh Mai
Ngoc-Anh Mai
Published in
3 min readMar 24, 2018

Bình thường hay chạy 10km rồi nghỉ nên hôm nay hết km thứ 10 cũng bắt đầu tâm lý nghỉ ngơi, cứ phải vừa chạy vừa lẩm nhẩm thần chú “cố tí nữa cho chân nó khỏe”.

Từ km 11 đến km 17 nản vc, nhất là km 13, 14. “Bình thường chạy 10km, nay chạy đc hẳn 14km rồi mà vẫn còn những 7k nữa”. Đoạn này chủ yếu vừa chạy vừa cắm mặt xuống đất, vừa lầm nhẩm “một, hai, một, hai,…”. Nhìn xuống đất thế nhưng thỉnh thoảng vẫn phải ngẩng lên tránh mấy viên đá hay để biết sắp đến đoạn rẽ, chứ cứ cắm mặt xuống đất chắc có lúc chạy luôn xuống hồ =)). À còn vừa chửi thầm nữa, kiểu Chí Phèo ấy. “…hắn vừa chạy vừa chửi, chửi cả cái hồ Thành Công. Ai cho t dừng lạiiii?”

Đến km 17 thì thấy khác. Mặc dù mệt nhưng lúc đấy biết là còn 4km nữa thôi. “Còn có 4km nữa thôi” sau 17km khác “còn những 7km nữa” sau 14km. Mình biết là với sức mình, nếu duy trì pace này thì kiểu gì cũng xong 21km, chỉ là vấn đề thời gian thôi. Mà đúng thế thật, cứ vừa chạy vừa nghĩ linh tinh rồi cũng xong cái HM. Nếu lúc thấy nản ở km 13, 14 mà dừng lại để nghĩ làm thế nào hết mệt, liệu mình còn chạy tiếp đc ko, làm thế nào chạy xong 21km càng nhanh càng tốt thay vì cứ vừa chạy vừa nghĩ (kết hợp vừa chửi :))) thì chắc giờ vẫn chưa xong. Đoạn cuối còn chạy negative splits, km 21 pace 4:39, trong khi pace trung bình hôm nay là 5:36.

Ở km 17, biết với sức mình và nếu duy trì pace hiện tại – điều mình cũng biết là mình làm đc thì chắc chắn sẽ done cái HM này, nhưng có cái là sẽ mất thời gian, vd thay vì nếu bình thường có thể mất 20p cho 4km thì bây giờ mất khoảng 26p.

Hình như, the hard thing ko phải là ngồi nghĩ giải pháp cho vấn đề mà the hard thing là vẫn kiên trì làm những việc nhỏ nhặt hàng ngày, và đồng thời dành thời gian tìm giải pháp?

“Follow your passion, success will follow you”. (3 Idiots). Nhưng đôi khi, the hard thing ko phải là follow/find your passion, mà the hard thing là kiên trì làm một việc sau khi đã lựa chọn cho đến khi ra kết quả, mặc dù chắc chắn sẽ có (nhiều) lúc thấy nản hay bế tắc?

Chạy xong tự nhiên nhớ những ngày trốn học, mười mấy thằng cày nát sân Bồ Xuyên với sân bốn tầng thế. Cũng chân đất, nhưng toàn đá vào giữa trưa hoặc đầu giờ chiều, sân đất cứng, nắng vỡ mặt. Mà giờ anh em mỗi thằng một nơi rồi.

À nay được Duy Duong Nguyen tặng balo nhỏ đựng đồ. Yêu vlll. Mà nhìn elite chạy xe đạp đi gia sư càng làm anh phục em hơn.

Run 1000km in 100 days

VJM 70km Part 1: Chuẩn bị

VJM 70km Part 2: Raceday

--

--