EL Nido, Philipines 04/2019

Trời đẹp, biển xanh, mây trắng và nhiều chó

Hieu Pham
#hieugoesto
21 min readMay 11, 2019

--

Bến tàu đón tour ở El Nido

Đã lâu không đi chơi, mình lại thấy cuồng chân cuồng tay. Balo phượt đã mốc, bản lề kính râm đã han gỉ, lọ kem chống nắng 50ml mua 2 năm dùng mãi chưa hết, body đã sẵn sàng cho một mùa đông không bao giờ tới. Đây là một chuyến đi khá ngẫu hứng cùng những người bạn NKTP bên Sing. Ngẫu hứng ở level của mình là từ lúc rủ rê đến lúc lên máy bay là chưa đầy tháng.

Sao lại đi EL Nido?

Khi bạn kể cho bạn bè rằng bạn đi Philipines và đến eo-ni-đô:

  • “Sao không đi Cebu?”
  • “Sao không đi Boracay?”
  • “Sao không đi Coron?”

Thì đấy Cebu, Boracay, Coron ai cũng biết đến rồi kiểu gì hầu hết mọi người sẽ kéo đến đấy. Khi được team mình rủ thì mình cũng search thử và thấy El Nido cũng được mệnh danh là thiên đường du lịch chứ có kém gì đảo nào đâu. Ngoài ra thì như đã nói ở trên, chuyến đi ngẫu hứng mà, nên mình pack đồ và đi thôi.

El Nido không phải là tên của nguyên một hòn đảo, mà chỉ là một vùng thuộc phía Bắc của đảo Palawan (tỉnh), phía Tây Philipines, nằm ngay cạnh quần đảo Trường Sa quê mình. Về cơ bản thì lên mạng thấy cảnh rất đẹp, nước biển xanh trong vắt và hình ảnh biểu trưng có lẽ là những chiếc thuyền có hai cái càng hai bên.

Lớn rồi đừng để ảnh chúng nó lừa. Cái gì lên flycam nhìn chả đẹp…

Kayaking ở Big Lagoon

Nên đi El Nido vào tầm từ tháng 11 đến tháng 5 hàng năm, vì thời gian còn lại là mùa mưa bão.

Đi lại

Hơi vất. Bọn mình phải bay 2 chuyến và 1 chặng bus 5 tiếng mới đến được El Nido:

  • Bay quốc tế (Cebu Pacific) từ Sing đến Manila
  • Bay nội địa (Cebu Pacific) từ Manila đến Palawan (sân bay Puerto Princessa)
  • Đi bus cho quãng đường đồi núi gần 300km mất 5 tiếng

Đừng hi vọng nhiều về việc có thể ngủ trên xe. Đường không xóc nảy đâu nhưng nhiều đoạn úp cua zigzag ngất ngây luôn. Khuyên là nên đội mũ len dày để tránh va đầu vào kính xe hoặc vào đầu người ngồi bên cạnh.

Phổ biến nhất là xe 12 chỗ như này

Nhiều đoạn đường hai bên làm mình liên tưởng đến quãng đường đi xe khách lên Tây Bắc của Việt Nam.

El Nido không có Grab, hay Go Jek, hay Uber. Tuk tuk hoành hành. Tuy nhiên không giống với tuk tuk của Thái, bên này hành khách ngồi hết ở phía bên phải của tài xế, hành lý để phía sau. Có thể nhồi 4 người trưởng thành vào khoang hành khách không kể tây hay ta. Từ bến xe này bọn mình di chuyển về khách sạn mất 100 peso.

Tuk tuk kiểu El Nido

Chơi xong đến ngày về mới thấy oải vì nghĩ về hành trình 16 tiếng nữa mới về được đến nhà nằm được lên cái giường thân yêu. Mà thôi đừng sợ, cũng đáng lắm.

Khách sạn

Trước khi đi bọn mình có vote cho 2 hướng: ở xa cho rẻ và gần thiên nhiên, hoặc ở gần loài người, đắt hơn tí nhưng đi quẩy về muộn đỡ sợ ma. Thực tế cho thấy ở gần trung tâm là vô cùng hợp lý và tiết kiệm thời gian. Buổi sáng trước khi đi tour lúc 9h vẫn còn đủ thời gian thảnh thơi ăn sáng nhìn dòng người qua lại. Ăn sáng xong nhấc mông lên đi bộ tầm vài trăm mét là ra đến bến tàu.

Khách sạn bọn mình chọn là Cuna Hotel tình cờ lại là một khách sạn rất cun vừa được tròn 1 tuổi vào ngày thứ 2 của bọn mình. Đi chơi về đến khách sạn còn nhận được giấy mời đặt trong phòng bảo lên khu bể bơi trên sân thượng nhận đồ uống miễn phí. Bọn mình ở đây cho toàn bộ chuyến đi.

Dùng link referal để cùng nhau được giảm giá nè: https://www.booking.com/s/35_6/hieu9662

Khách sạn có sảnh chính rất to, trông giống như một quán cafe vậy và rất nhiều nhóm khách hay xuống đây ngồi tán gẫu(*). Trà, socola nóng và các hũ bánh quy rất ngon dành cho khách, và hoàn toàn miễn phí! Ngoài ra khách sạn này còn có đặc sản kem tươi 50 peso rất ngon và gần như tối nào mình cũng làm một cốc.

Sảnh chính rất cool

Tỷ giá ngoại tệ

Phần này khá là quan trọng mặc dù mình không đề cập chi tiết đến chi phí trong chuyến đi. Đồng tiền của Philipines là Peso (PHP). Công thức cơ bản tính ra tiền Việt: chỉ việc chia đôi. Mặc dù thật ra thì tỷ giá đang ở vào khoản 1 peso ăn 445 vnd ở thời điểm viết bài.

Ví dụ bên trên tiền tuk tuk về khách sạn (1.6km) là 100 peso, là khoảng bằng 50k tiền Việt.

Internet của sự tuyệt vọng

Thật ra đây là lý do khiến mọi người xích lại gần nhau, và kéo nhau xuống sảnh chính của khách sạn ngồi. Khách sạn này, như đã đọc được ở phần comment trên booking.com, là wifi rất yếu, đúng hơn là không có wifi ở trong phòng. Muốn dùng wifi thì chỉ có cách xuống sảnh chính ngồi thôi. Mạng 4G trên đảo nhìn chung éo le lúc có lúc không rất phập phù. Bọn mình đã mua sim Globe, được cho là nhà mạng lớn nhất ở đây nhưng cũng không thấy ổn định gì cả. Dùng mạng chậm để tìm hiểu về tình hình mạng ở đảo này thì mình thấy là trên đảo còn chưa có đường cáp quang (tính đến cuối 2018). Tốc độ nhanh nhất mà mình đo được qua 4G là Upload 1Mbps/Download 0.8Mbps. Đây không phải là mảnh đất lý tưởng cho các Digital Nomad rồi.

Vậy nên trước khi đặt chân đến El Nido mình phải nhớ download bản đồ offline đề phòng đi lạc và mạng có cũng như không.

Bữa tối đầu tiên

Về khách sạn cất đồ thì đi ra cũng đã xế chiều nên chỉ còn nghĩ đến việc ăn thôi. Cũng đã cả ngày ăn uống phập phù rồi. Đi dọc bãi biển gần khách sạn thấy toàn nhà hàng và quán bar. Bãi biển này là bãi cấm tắm, chỉ cho thuyền chở khách tour neo đậu.

Lượn qua vài nhà hàng hải sản, ngó menu trước cửa và liều lĩnh vào một quán là Jarace Grill.

Bữa hôm sau sẽ ăn quán đối diện bên kia đường

Hải sản nướng cũng không phải là tươi ngon như kì vọng mặc dù kì vọng bọn mình đều đặt không quá cao. Chỉ có một món đáng chú ý với mình là rau muống “xào”. Nói là xào thì hình như không đúng, vì sợi rau trông tái mét cộng với vị chua không mở được mắt ra khiến mình nghĩ đây là món rau muống muối thì đúng hơn.

Sau hôm ấy còn ăn một món khác là đỗ xào, cũng màu y hệt như này luôn, và cũng chua nhắm tịt mắt. Thèm lắm một rổ rau củ luộc chấm kho quẹt.

Đi chơi thôi!

Toàn cảnh khu bãi biển cấm tắm nhìn từ trên nóc khách sạn vào sáng hôm sau.

Bọn mình mua các tour đi chơi trên Klook. Thật ra bạn trong đoàn đã tìm hiểu trước và đưa ra một list các tour A B C D để cùng nhau vote trước khi lên đường. Đây đều là các tour ghé đảo (Island Hopping), tức là trong suốt thời gian của chuyến đi từ 9h sáng đến 5h chiều, tàu sẽ chở khách ghé lại một số hòn đảo có bãi tắm đẹp cho khách xuống tắm. Sau khoảng 30–45 phút khách sẽ lại được lùa lên tàu và tiếp tục đi đến điểm đến tiếp theo. Mỗi tour sẽ ghé qua tầm 4–7 điểm, ăn trưa trên hòn đảo thứ 3 hoặc 4 vào lúc giữa trưa (đã bao gồm trong giá tour — mình chưa đi tour biển nào mà đồ ăn ngon như thế!).

Điều mình thấy thú vị là các tour đã được đặt tên mã đồng nhất theo các chữ cái (thật ra cũng chỉ có 4 thôi), có cùng một hành trình giống nhau. Không kể là đặt tour ở các trang web của các công ty địa phương, hay trên Klook, hay ở các kiosk bán tour quanh khách sạn cũng sẽ bắt gặp Tour A B C D mà thôi. Chắc nhiều khách sẽ cảm thấy hơi ít sự lựa chọn, nhưng mình thì thấy thế lại hay, ít lựa chọn thì ít phân vân. Và thực tế sau khi trải qua các tour đã chọn thì mình thấy chất lượng dịch vụ tốt, các bạn làm tour nhiệt tình, nấu ăn ngon, và mình thì chẳng phải nghĩ ngợi gì ngoài bơi và ăn.

Tour được dân mạng vote nhiều nhất là tour A và C. Khách đi cùng đoàn hỏi ra thì cũng hầu hết chọn 2 tour này.

Lưu ý là khách du lịch sẽ phải trả phí bảo vệ môi trường 200 peso thì mới được lên thuyền chơi tour. Khoản phí này chỉ cần trả một lần cho suốt chuyến đi, bạn sẽ được phát biên lai để cầm đi mua/đăng kí tất cả các tour về sau này.

Tour A

Đây là tour đầu tiên cho ngày đầu tiên ở El Nido. Cả đoàn ăn sáng cà phê phè phỡn đến 9h thì một bạn tour guide đi bộ vào tận khách sạn đón ra bến tàu. Mình đã nghĩ họ sẽ cho tuk tuk hay xe khách đến đón đi mãi tận đâu đâu giống mấy tour ở Pattaya. Đây là điểm cộng vì sự thuận tiện khi khách sạn ở gần trung tâm.

Sau các thủ tục nhận vé, ghi tên, lên thuyền, mặc áo phao, yên vị thì thuyền xuất phát tầm 9 rưỡi sáng. Phải công nhận là chuyến này của bọn mình rất may mắn vì thời tiết tuyệt đẹp. Cả 3 ngày đi chơi đều nắng (chói chang) trời xanh mây trắng nước trong. Thuyền lần lượt đưa khách qua các hòn đảo theo đúng lịch trình đã định.

Bạn tour guide hi sinh thân mình chụp ảnh check in cho khách

Ấn tượng nhất với mình là điểm Big Lagoon nơi mà khách được thuê kayak (250 peso/2 người) tự do chèo vào bên trong. Chỗ này theo báo mạng nói là nếu khéo có thể chụp được cảnh thuyền lơ lửng trên không trung, vì nước quá trong. Đây cũng là lần đầu tiên mình được chèo kayak, mặc dù cũng chả khác lắm so với trải nghiệm chèo thuyền ở Thung Nai (Hoà Bình).

Đoàn tour guide có khoảng 4 người: 1 lái thuyền, 1 host, và 2 bạn còn lại cứ lúi húi phía sau tàu nổi lửa nấu nướng trong lúc mọi người đang chơi. Ấy thế mà đến giữa trưa là đoàn khoảng 20 con người đã có một bàn ăn thịnh soạn như thế này đây. Thuyền sẽ đỗ lại một đảo chuyên để tập hợp khách ăn trưa rồi bày bàn ăn và phát thìa đĩa cho mọi người. Chèo thuyền bơi lội nên ai cũng đói là một, đồ ăn ngon thật sự là hai, mực hết trước, lợn hết sau, gà là thứ bao giờ cũng còn đến sau cùng.

Mình thấy đáng nể nỗ lực bảo vệ môi trường của các bạn làm tour ở đây. Hòn đảo này như một quán ăn tập trung của tất cả các thuyền Tour A, nhưng nhìn xung quanh chỉ một màu cát trắng. Không hề có rác, vỏ cua hay vỏ nhãn lềnh phềnh theo nhịp sóng biển. Sau khi ăn xong các bạn tour guide nhắc mọi người tự đặt đĩa ăn của mình vào một cái thùng, thức ăn thừa được bỏ vào một cái thùng khác, đóng kín nắp kiểu Lock&Lock. Khi các đoàn rời đảo cũng là lúc hòn đảo được trả về nguyên trạng thái sơ khai ban đầu.

Spoiler

Tour này có một điểm nhấn (chìm) rất ấn tượng.

Thuê giày chống nước

Nói về vụ này mình nghĩ lại là nếu đi một lần nữa mình sẽ thuê. Sau khi đăng kí tour và chuẩn bị lên thuyền mọi người sẽ được mời chào thuê giày chống nước giá 100 peso cả tour. Mình quên không chụp ảnh, nhưng chiếc giày trông giống như chiếc tất thấp cổ, vải mềm và dày ôm sát vào chân. Ở phía dưới bàn chân là lớp đế cao su mềm chống trơn trượt và giúp bảo vệ đôi chân khỏi bị đá san hô cứa. Mình chủ quan nghĩ là đã đem theo đôi dép lào rồi thì sợ gì, cho đến những đoạn mà phía trên mặt nước sóng đánh dồn dập ko đứng thẳng lên được, còn phía dưới toàn đá san hô lởm chởm không biết bám víu vào đâu. Thêm nữa lúc bơi dưới biển chả lẽ cứ lấy ngón chân kẹp dép mãi vì sợ tuột. Tóm lại là nên thuê nhé.

Túi chống nước ở El Nido

Đi dọc các tuyến phố trung tâm sẽ luôn bắt gặp các sạp hàng đầy màu sắc như thế này. Đây là túi chống nước với các dung tích khác nhau: 5 10 15 20 lít. Mình còn chưa hỏi giá nhưng có thấy trong khách sạn bán 550 peso cho cái túi tầm 10 lít. Mình tin chắc là giá bị đội lên.

À đấy giày chống nước trông giống mấy cái ở bên phải của ảnh này

Tìm nhanh trên Aliexpress huyền thoại cũng ra. Có vẻ không rẻ hơn nhiều lắm.

Nói chung đã lên thuyền thì mọi chuyện đều có thể xảy ra vì thế nếu muốn bảo vệ điện thoại và đồ đạc lúc đi tour thì nên sắm một cái. Và phải nhớ test để đảm bảo là nước thật sự không vào được bên trong.

Mình thì chọn phương án túi chống nước cho điện thoại, giá chỉ 75 peso. Trẻ trâu rao vặt hay các cửa hàng hầu hết đều hét giá 120–200 peso, riêng chỉ có ở quán bà lão ngay cạnh khu đăng kí tour là không chặt chém vậy đó.

Ăn tối thứ hai

Bọn mình tìm đến quán pizza được cho là nổi tiếng nhất trên đảo (theo Tripadvisor) có tên là Altrove. Quán pizza có qui tắc kì lạ là phải để lại giày dép trên giá và đi chân trần lên trên gác. Mà mình thì hay đi tất thủng…

Công nhận là đông khách quá mức cần thiết. Bọn mình không đặt trước nên đứng xếp hàng mất tầm 20 phút. Nhà hàng này mở ra hai mặt phố, trong đó ở mặt phố kia treo biển Altrove Express, có vẻ chuyên phục vụ pizza và đồ ăn nhanh tại chỗ. Mặt bên này có vẻ là fine-dining. Tất cả pizza đều được nhào nặn bằng tay và nướng bằng lò than củi quay mặt ra ngoài đường để ai cũng có thể nhìn thấy.

Đồ ăn mình đánh giá là cũng vầy vậy thôi, không quá xuất sắc. Nói chung đi chơi đảo thì tâm hồn mình chỉ có cá nướng, mực nướng và lợn nướng (riêng Philipines).

Các món ăn mang nặng tính trình bày. Gọi salad thì cho cả tôm. Gọi tôm thì lại cho thêm mì. Món chính là pizza thì mải ăn nên không ai chụp ảnh.

Ăn xong là đến tiết mục lượn phố đêm. Vẻ đẹp về đêm của El Nido mà mình cảm nhận là khá yên bình và không hề hối hả hay chen chúc. Có lẽ vì đi lại khá cực nên gần như suốt chuyến đi không thấy một đoàn khách Trung Quốc nào và cũng không nghe thấy tiếng nói chuyện to ở đâu cả. Có lẽ đoàn mình nói chuyện là to nhất. Khách du lịch ở đây mình nhận thấy phần lớn đến từ các nước nói tiếng Tây Ban Nha (trước kia nơi đây là thuộc địa của Tây Ban Nha), và các nước Bắc Âu (toàn các anh đẹp chị đẹp như Asgardian).

Bạn mình chụp được em gái này đang chill

Ngày thứ 3

Hôm nay là ngày nghỉ ngơi lấy lại sức để đi tiếp tour C vào ngày hôm sau. Bọn mình dậy khá muộn, kiếm chỗ ăn sáng và lại lang thang.

Suất ăn sáng rẻ nhất có thể tìm được: 150 peso
Phòng gym duy nhất có thể tìm được quanh khu này

Chó mèo trên đảo El Nido nhiều vô kể. Cảm giác mỗi gia đình phải nuôi 2–3 con mới bõ công hay sao ấy. Nhưng phần lớn chó mèo đều gầy gò, trừ con mèo trong ảnh này là ngoại lệ.

Bữa trưa mình nổi hứng thèm Beefsteak và google một lúc thì lại ra quán cafe nổi tiếng trên đảo: Artcafe.

Sau khi nhận suất ăn thì mình đã không nhận ra món tủ yêu thích của mình nữa: ngập trong nước sốt vị cốt dừa!

750 peso cho suất Beefsteak này

Nhưng hoá ra ăn cũng không đến nỗi tệ. Tất cả chỉ là vì mình đã so sánh với định nghĩa Beefsteak mà mình đã biết, cũng giống như món rau muống muối chua ở trên. Mỗi vùng đất sẽ có một khẩu vị khác nhau, và một phần của mỗi chuyến đi là ghi nhớ lại những trải nghiệm khác lạ đó.

Và tiếp theo đây là một món ăn vặt thấy trưng ảnh ở trước cửa rất nhiều cửa hàng mà bọn mình đã quyết ăn thử: Halo (hào quang) Và chẳng qua nó là gì? Mít, dừa, thạch các màu, đậu đỏ, nước đường.

Một cốc Halo
Chiều hoàng hôn buông. Doesn’t. Fine.

Giải bóng rổ địa phương

Buổi tối lượn lờ hang cùng ngõ hẻm thì tình cờ nghe thấy tiếng loa đài cổ vũ từ xa. Thế là tình cờ được xem trận bóng rổ ở nhà thi đấu địa phương.

Phía bên ngoài có mấy đội thiếu nhi và thiếu niên đang tập nhảy hiện đại. Mình nghĩ nhân dân ở đây cũng có đời sống văn hoá tinh thần phong phú đấy chứ.

Có vẻ như người dân Philipines rất thích bộ môn bóng rổ. Mình nhớ là ở sân bay có treo nhiều băng rôn rất to quảng bá cho một giải bóng rổ nào đó. Và trên các màn hình TV ở phòng chờ sân bay luôn phát NBA.

Đêm rồi làm vài chai

Bọn mình tạt vào quán có tên là Happiness (Beach Bar) Express nạp tí cồn cho dễ ngủ. Quán có thiết kế khá thú vị, tất cả ghế xung quanh quầy bar toàn là xích đu dây thừng. Và đối diện quán này ở bên kia đường là quán Cafe Athena có view biển vào ban ngày nhìn là thích luôn.

Tour C

Năng lượng đã được sạc đầy chuẩn bị cho chuyến đi ăn và bơi lặn của ngày hôm nay. Lịch trình buổi sáng y như ngày đi tour đầu tiên: ăn sáng phè phỡn và chờ tour guide đến đón.

Những con thuyền độc đáo có “chân”

Về cơ bản đây cũng là tour island hopping như Tour A hôm trước, nhưng không có chèo Kayak và chủ yếu là lặn snorkling ngắm san hô. Lần này mình đã mua case chống nước cho điện thoại nên cũng chụp được nhiều ảnh hơn.

Ra khỏi bờ một lúc, như thường lệ anh tour nói nhiều sẽ mời mọi người ra mũi thuyền chụp ảnh lưu niệm. Nhưng khác với lần trước, không thấy có cái hộp chờ tiền tip treo ở cái cọc đầu thuyền.

A tour guide rất thân thiện

Hòn đảo đầu tiên chính là hòn ở trong hình trên, tên là hòn Trực Thăng (đít ở bên trái). Nhưng mình ngay từ đầu thấy nó giống một con khủng long đít to (ở bên phải) đang nằm sấp phơi nắng thì đúng hơn. Đảo này có bãi biển rất đẹp nhé, chắc chắn là người ta mất nhiều công chăm bón rào giậu. Cây cối lá xanh có lá đỏ cũng có nốt. Khá là nên ther.

Mình rất thích sắc nước xanh của biển El Nido

“Vừa xong"

Còn đây là chỗ đảo mà mình đã kể bên trên là sóng to và đá san hô lởm chởm.

Mọi người được hướng dẫn rời thuyền, bơi qua khe đá này để vào được Lagoon bên trong. Lagoon chả biết tiếng Việt là gì, cơ bản là một “vũng" biển được bao quanh bởi núi đá, bên trong nước lặng như mặt hồ vì sóng không vào được bên trong. Thế nhưng đoạn cửa vào này có lẽ là giây phút nguy hiểm nhất trong cả 2 tour. Vùng nước này chỉ sâu tầm 1m thế mà từng đợt sóng có khi cao đến 1m dồn dập tấn công đoàn người. Nước nông, sóng đánh ngã xuống, chống tay xuống đáy rồi ngoi lên, ok thôi. Không dịu dàng thế đâu khi mà bên dưới đá lớn đá nhỏ mấp mô và hòn nào hòn đấy bọc kín san hô sắc ngọt. 4 người trong đoàn đã đổ máu chân trong đó có mình. Nhưng bù lại khi qua khó khăn đã tìm đến vùng biển đẹp.

Như thường lệ, mọi người có tầm 30 phút vầy nước trước khi quay trở lại với đám đá và sóng kia để về thuyền.

Bữa ăn trưa nay mình đã có chiến thuật tốt hơn khi tập trung vào mực và thịt lợn quay. Ăn no bao nhiêu rồi bơi lặn xong đến chiều về là mệt lử và đói như chưa bao giờ đói.

Điểm cuối của tour là một bãi san hô tuyệt đẹp rất thích hợp để snorkling. Lần đầu tiên mình thấy bãi đá san hô lớn như thế. Vẫn là ấn tượng về ý thức trách nhiệm trong việc giữ gìn và bảo tồn tài nguyên thiên nhiên của các anh tour guide. Trong suốt thời gian khách lang thang bơi lơ lửng trên đám san hô, liên tục mình nghe mấy anh đấy dõi theo và hét to nhắc nhở mọi người bằng thứ tiếng Anh địa phương rất đặc trưng “Ma'am/sir please don't step on the coral!” (các thím ơi làm ơi đừng giẫm lên san hô!)

Tối nay ăn gì: lại hải sản

Tối nay bọn mình ăn quán Sea Jene Resto Bar đối diện quán ăn tối hôm đầu tiên. Trái với quán trước, quán này trông thường thôi, nhân việc ăn mặc lôm côm chẳng có đồng phục, mà lại ngon hơn. Và kết luận của mình là món gì sốt bơ tỏi cũng auto ngon.

Đã là đêm cuối ở El Nido, ngày mai là cả một chặng đường dài trên xe và tàu bay. Nghĩ thật oải.

Lên đường về

Đặt chuyến xe khách 8h sáng, bọn mình phải rất nhanh chóng checkout và đón tuktuk ra bến xe, cũng may khách sạn rất gần tất cả mọi thứ.

Ấn tượng mà bọn mình phải công nhận với nhau là bến xe ở đây cứ hiền hoà yên tĩnh rất dễ chịu, không hề có cảnh tài xế chen lấn xô đẩy tranh giành chèo kéo. Đến nơi vẫn còn sớm nên bọn mình lang thang tìm đồ ăn sáng. Gần bến xe có một khu chợ khá to của dân địa phương.

Một tiệm tạp hoá. Đảo này hoàn toàn không có chuỗi 7/11 hay Circle K
Đoàn khách thất thểu ra về
Cảnh bên đường. Trông quen chưa

Chuyến đi nào rồi cũng phải kết thúc và nỗi buồn còn dai dẳng cho đến tận mấy tuần đi làm tiếp theo sau.

Linh tinh

Biền ra tẻ

Nước muối lại hoà vào nước muối. Quan sát đồng đội xung quanh để tránh gây tổn thương lẫn nhau. Bạn có thắc mắc là đi tour từ 9h sáng đến 5h chiều, đảo và thuyền đều không có wc. Vậy thì làm sao? Câu trả lời là mẹ thiên nhiên. Bạn phải làm quen với nó, chấp nhận nó và làm chủ nó. Lần đầu sẽ rất vất vả, phải chuẩn bị tâm lý và tập trung tâm trí để chống lại lực đẩy của nước biển. Sau đó rồi thì mọi chuyện chỉ còn là quá khứ. Bạn vừa có thể bơi lội vừa cười đùa và nói: “Tao vừa xong". (Hifive) 🙌

Màn chiếu ở T4 Changi Airport

Block nhà màu tím và hồng thật ra là màn chiếu

Lúc khởi hành bọn mình ra sân bay sớm quá nên mới ngó nghiêng xung quanh. Và mình hoàn toàn ngạc nhiên vì ở một góc T4 có một màn hình rất lớn trình chiếu một video khá thú vị, nhạc hay và câu chuyện tình rất dễ thương khắc hoạ một nét văn hoá ngày xưa của Singapore. Thật sự mình thấy giống phim Hongkong hồi bé hay xem thì đúng hơn. Mình chỉ quay được có một đoạn ngắn, và rất may vừa mới tìm được bản full trên youtube.

Peranakan về cơ bản thì chính là để chỉ “người Sing" đấy. Họ là con cháu của những tổ tiên mang dòng máu Trung Quốc, Malaysia và Ấn Độ mà theo dòng lịch sử đã có mặt ở đây hàng trăm năm trước. Ở Sing cũng có hẳn một bảo tàng tên là Peranakan luôn.

Hết.

.

.

.

.

.

After Credit 1

.

.

.

.

.

Ai xem Endgame chưa?

--

--

Hieu Pham
#hieugoesto

I'm a Frontend Engineer in Singapore. I might care about user experience more than your UX designer · https://hieugoesto.com